Khi nhóm công nhân đến nhà Chung Tức và nhà bà Diêu để giúp gia cố mái nhà, cơn mưa lớn cũng đúng lúc kéo đến. Gió cuốn tới cùng cơn mưa rất dữ dội, nhiệt độ giảm mạnh, mặt biển nổi sóng cuồn cuộn. Đã quen với sự vững chãi của khu quân sự nơi Hoắc Tư Thừa ở, giờ nhìn căn nhà này, Chung Tức cứ thấy thật mong manh, như thể không đủ sức chịu đựng mưa gió.
Chung Tức không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn mái nhà bị những giọt mưa đập xuống kêu lộp độp. Chu Phỉ mỉm cười nói: "Đừng lo, nhà này chắc chắn lắm. Trước khi ông ngoại con qua đời, mẹ với cậu con đã bỏ ra trăm mấy để gia cố trong ngoài một lượt rồi. Các con bây giờ không hiểu được ngày khổ cực đâu, hồi trước mà được ở một căn nhà hai tầng như thế này, đừng nói là vui, phải nói là hạnh phúc lắm rồi."
Chung Tức bất đắc dĩ nói: "Con lo cho Tiểu Bão thôi, nó sẽ bị sợ."
"Nó có sợ gì đâu," Chu Phỉ chỉ vào phòng ngủ, cười nói: "Kìa, nhìn thằng bé kìa."
Hoắc Tiểu Bão đang bám vào cửa sổ, vẻ mặt tò mò nhìn những giọt mưa rơi xuống mặt biển. Dưới gầm giường, Đốm đang gặm đôi dép của cậu nhóc.
Chung Tức bước tới, đưa bình sữa cho Hoắc Tiểu Bão, rồi trải chiếc chăn lông nhỏ thấm mùi phoremone của Hoắc Tư Thừa lên gối của nhóc. Hoắc Tiểu Bão nhanh chóng nhận ra mùi hương quen thuộc, ôm bình sữa nằm lên chiếc chăn đó. Chung Tức nhéo má cu cậu, dỗ dành: "Tiểu Bão, ngồi dậy uống sữa đi con."
Lần này Tiểu Bão hơi bướng bỉnh, chỉ uống vài ngụm rồi đặt bình sữa sang một bên, nằm thừ người trên chiếc chăn. Chung Tức nhanh chóng nhận ra, không trách mắng hay khó chịu mà nằm cạnh nhóc, cũng gối đầu lên chiếc chăn đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play