Vài ngày sau địu đeo hông làm xong, Lê An An về thôn Tiểu Lý để lấy đồ, sau đó mang đến nhà chị Hà Hoa để nhờ chị ấy may vải giúp.
Sau đó cô tận dụng lại cái thắt lưng quân dụng đã cũ của Đoàn trưởng Viên, thứ này chắc chắn, vừa hay có thể tái sử dụng cho cái địu, nếu không chỉ dùng mỗi vải thôi thì tốn vải lắm.
Chị Hà Hoa đã may đồ giúp cô rất nhiều lần, cho nên chị ấy cũng hiểu rõ từng chân tơ kẽ tóc các ý tưởng của cô, cô vừa nói, chị Hà Hoa đã biết phải làm thế nào. Chỉ tốn có một buổi trưa đã giúp cô khâu xong cái ghế đeo hông, thành phẩm cuối cùng khá ổn.
Phần dây đeo có thể điều chỉnh được may từ vải bạt và dây thắt lưng nên rất chắc chắn, phần đệm dùng quần áo cũ và bông nhồi vào tạo độ êm. Ngoại trừ màu sắc hơi lòe loẹt, không đồng nhất như đồ đời sau ra thì tính thực dụng và độ chắc chắn không khác biệt nhiều.
Lê An An nhìn cái ghế đeo hông trong tay, vô cùng hài lòng, xoay người về nhà muốn lấy Tiểu Thạch Đầu ra thử nghiệm, Trương Hà Hoa cũng đi theo cô sang nhà họ Viên.
Lê An An đeo cái ghế lên người, rồi ôm Tiểu Thạch Đầu đặt vào phía trước, có một số chỗ cần thắt dây ở sau lưng thì phải nhờ người khác giúp: “Chị Hà Hoa, chị giúp em thắt cái dây chỗ eo và hai cái dây đằng sau lưng với.”
Đợi chị Hà Hoa thắt xong rồi Lê An An đi đi lại lại trong nhà. Ừm, không tệ! Giống như đeo cặp sách trước ngực vậy, không mệt chút nào. Đúng là một cách giải phóng đôi tay quá tuyệt vời, lại còn phân bổ sức nặng hợp lý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT