Lễ chọn đồ vật đoán tương lai và tiệc thôi nôi thường được tổ chức vào buổi sáng, vì vậy sau khi ăn cơm xong mọi người đều giải tán. Sau giấc ngủ trưa, thấy Tiểu Thạch Đầu đã tỉnh ngủ, nhiệt độ bên ngoài lại vừa phải, không quá nắng, Lê An An bế Tiểu Thạch Đầu ra vườn rau đi dạo.
Viên Tiểu Tứ nhìn thấy vậy thì tình chú cháu trỗi dậy, vươn tay ra: “Để em bế cho?”
“Không cần đâu, chị đi một lát thôi, chút nữa vào ngay ấy mà.”
Lê An An xách theo một cái ghế nhỏ, nhàn nhã dẫn Tiểu Thạch Đầu ra vườn rau. Viên Tiểu Tứ đầy khó hiểu: Ra ngoài một lát còn mang theo ghế? Thật không hiểu nổi — An An đi đến cạnh giàn dưa chuột, nhìn quanh bốn phía, cả vườn rau chỉ có ở đây là tương đối khuất, lá xanh vừa to vừa rậm, trước sau đều có vật che chắn, lại thoáng đãng mùi dễ bay đi.
Lê An An ngồi xổm xuống, đặt cái ghế nhỏ xuống bên cạnh, rồi để Tiểu Thạch Đầu ngồi lên ghế, sau đó An An ngó nghiêng xung quanh một vòng, ừm, không có ai, chỉ có hai người bọn họ, lúc này cô mối cẩn thận lấy hai que phô mai từ trong hệ thống ra, bóc lớp vỏ ngoài, một que cho Tiểu Thạch Đầu, một que cho cô. Phù…
Ăn vụng mà cứ như điệp viên liên lạc ấy!
Vừa đút cho Tiểu Thạch Đầu ăn, Lê An An vừa lẩm bẩm: “Tại bây giờ cháu còn nhỏ, chưa nhớ dai cũng không biết nói, chứ lớn thêm chút nữa là không được ăn đâu.” Lê An An cũng nếm thử một miếng: “Ừm, phô mai que này ngon thật, đậm vị sữa, lại còn thuần mùi sữa tươi, ngon hơn loại đời trước cô mua nhiều. Có điều hai chúng ta phải công bằng nhé, mỗi người một que, không ai được ăn nhiều hơn đâu.” Tuy rằng trên bao bì ghi trẻ một tuổi có thể ăn được, nhưng cô cũng không dám cho cậu bé ăn nhiều. Chẳng phải hôm nay là sinh nhật cậu bé à, coi như ăn chút đồ ăn vặt vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT