Edit: Đan

Buổi trưa.

Sau khi ăn trưa xong, thường thường thì Loan Chỉ sẽ đi ngủ trưa, thời gian ngủ đều tầm khoảng một tiếng. Vào lúc một giờ rưỡi thì cô sẽ thức dậy, sau đó sẽ đi vào phòng sách đọc sách.

Trong khi đó, Quý Hoài lại đang vô cùng phấn khích, anh nằm trên giường, cứ trằn trọc mà lăn qua lăn lại, tuy mắt đang nhắm nhưng trong đầu lại dạt dào suy nghĩ.

Căn phòng này chứa đựng quá nhiều ký ức của anh, lại cộng thêm tình cảm hiện tại đang rất mãnh liệt, điều này khiến anh cảm thấy mình như thể đang cô đơn lẻ bóng trong căn phòng không gối chiếc.

Anh cảm thấy cổ họng mình khô khốc, ngay cả cơ thể cũng nóng ran.

Điện thoại nằm trên bàn kế bên giường đột nhiên rung lên liên tiếp mấy lần.

Nét mặt anh có vẻ không kiên nhẫn, sau đó vẫn cầm lên.

Trong nhóm "Lò tụ tập của bốn cậu chủ":

Họ Chấn đẹp trai nhất thế giới: "Vãi chưởng, là cậu à? Hay là anh em cùng cha khác mẹ thế? Hay là ảnh photoshop do anh em trên mạng chỉnh sửa vậy?"

Họ Chấn đẹp trai nhất thế giới: "[Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]"

Họ Chấn đẹp trai nhất thế giới: "@Cậu chủ Hoài @Cậu chủ Hoài @Cậu chủ Hoài"

Ninh Tuần: "Trông cũng giống phết đấy."

Tần Mục: "Cậu nghĩ gì thế? Người ta cười tươi như pháo hoa bắn lên trời như vậy mà, cơ mà trọng điểm là người ta đã có bạn gái rồi, chỉ riêng điều này thôi là đã có thể loại trừ khả năng đó là cậu ấy rồi."- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

Họ Chấn đẹp trai nhất thế giới: "Ừ ha, đúng rồi, tôi quên mất, cậu ta không có bạn gái, ha ha ha."

...

Nhóm chat đang thảo luận sôi nổi, thỉnh thoảng Vu Chấn sẽ lại gửi mấy biểu tượng cảm xúc bật cười nham nhở.

Quý Hoài lướt qua ba bức ảnh. Trong bức đầu tiên, đó là một tấm chụp góc mặt nghiêng của anh, lúc đó đang ở trong siêu thị, hai tay anh chống lên tay cầm xe đẩy, hơi cong người, mỉm cười nhìn về phía Loan Chỉ đang ở bên cạnh, mặt mày vô cùng rạng rỡ.

Ở bức ảnh thứ hai, lúc đó hai người đang đứng ở quầy bán cá, anh đang đưa tay ra nhận lấy túi đồ, bên trong đó là phần cá đã được làm sạch, tấm này chỉ chụp được bóng lưng.

Còn ở bức thứ ba, khi ấy anh đang bước lên thang cuốn, hai tay cầm hai túi đồ lớn, Loan Chỉ đứng bên cạnh anh chỉ lộ ra sườn mặt trái.

Cô mặc một chiếc váy dài màu trắng, chân đi giày đế bằng, nhìn từ phía sau, dáng người cô thướt tha mảnh khảnh, mái tóc dài đen nhánh mượt mà, cứ đong đưa không ngừng.

Cậu chủ Hoài: "Ảnh từ đâu ra đấy?"

Họ Chấn đẹp trai nhất thế giới: "Trên no.1 hot search đó."

Quý Hoài thoát khỏi WeChat, bấm mở vào Weibo.

Dòng hot search đứng đầu là: Cậu chủ Hoài có sức hút bạn trai vượt trội.

Nhờ vào dòng hot search này, anh lại có thêm một trăm nghìn người theo dõi, mới chỉ hai ngày không lên xem, sao lại tăng thêm tận năm trăm nghìn người vậy?

Dòng trạng thái Weibo gần nhất của anh đã được đăng lúc một tuần trước: "Lượt người theo dõi đã vượt mười triệu rồi, hôm nay tâm trạng của bổn thiếu gia đây tốt, tôi sẽ tặng một trăm người theo dõi ngẫu nhiên mẫu mới nhất của DH."

Dưới đó, lượt bình luận đã lên tới hơn năm triệu.

Bây giờ, những bình luận mới nhất đều liên quan đến dòng hot search kia.

Bà đây chính là em bé: "Đã xác nhận xong rồi, lần này khác với mấy cô gái lẳng lơ quyến rũ trước kia."

Lam Tinh Linh đáng yêu: "Đúng rồi, cậu chủ Hoài đổi khẩu vị rồi, thế mà lại tự cười đến mức rạng rỡ như hoa thế này."

Chiến thần anh hùng bàn phím: "Không phải, đây không phải là cậu chủ Hoài mà tôi quen biết, nói cho tôi biết ngay, cô gái xinh đẹp kia là ai?"

...

Dưới đó toàn là những lời trêu chọc, đa phần bình luận đều đồn đoán rằng anh đang lừa lọc một cô sinh viên nữ đơn thuần ngây ngô, có lẽ đang đổi khẩu vị nên chơi đùa kích thích mới mẻ thôi.

Dù sao thì trong những video bị rò rỉ ra lúc trước, bên cạnh anh không phải là những người mẫu trẻ thì sẽ là nữ diễn viên, hoặc cùng lắm thì cũng phải là những hotgirl livestream nổi tiếng.

Thực ra tất cả đống đó đều là do Vu Chấn làm ra, nhưng mà paparazzi vẫn hay thích lấy anh ra làm văn mẫu, cứ như thể có thù với anh vậy.

Quý Hoài không thèm để tâm, anh thoát khỏi Weibo rồi quay lại WeChat.

Họ Chấn đẹp trai nhất thế giới: "Ngay cả người thay thế có khuôn mặt giống mình cũng đã có bạn gái rồi, người anh em à, cậu rốt cuộc đã có chưa nè?"

Bốn người họ đã lớn lên cùng nhau, Vu Chấn là con tắc kè hoa lăng nhăng, Ninh Tuần đã có vị hôn thê, Tần Mục cũng vừa mới chia tay, chỉ có mỗi Quý Hoài là chưa từng yêu đương nghiêm túc thật sự một lần nào. ( truyện trên app t.y.t )

Quý Hoài nhếch miệng cười lạnh, sau rồi gửi một tin nhắn: "Không cẩn thận bị chụp mất rồi."

Họ Chấn đẹp trai nhất thế giới: "?"

Ninh Tuần: "??"

Tần Mục: "???"

Quý Hoài nằm trên giường, anh chân gác nọ lên chân kia, chậm rãi gửi thêm một tin nhắn: "Không còn cách nào khác mà, bị ông già đuổi ra ngoài rồi, chỉ có thể tìm bạn gái nhờ em ấy thu nhận, may là vẫn có người quan tâm."

Trong lúc nhất thời không kịp phòng bị, một đống cẩu lương lạnh lùng cứ thế mà đùng đùng phi đến.

Vu Chấn trừng mắt, cậu ta thẳng thừng đẩy cô gái đang tựa vào tay mình ra, ngồi bật dậy, vội vàng gõ lên bàn phím: "Đã vội đến mức đó rồi ư? Tối nay anh em sẽ sắp xếp cho cậu, hai người luôn!"

Cậu chủ Hoài: "[Hình ảnh]"

Cậu chủ Hoài: "Không đi đâu, buổi tối bạn gái hấp cá cho tôi ăn, cô ấy cứ đúng mười giờ là đi ngủ rồi, tôi phải về ngủ cùng cô ấy nữa, có lệnh giới nghiêm rồi."

Tần Mục: "?!"

Ninh Tuần gửi một biểu tượng cảm xúc mặt mày ngơ ngác.

Bức ảnh mà Quý Hoài vừa gửi là ảnh Loan Chỉ đang nấu ăn trong bếp, tấm này là ảnh do anh chụp lén vào hôm qua, chỉ thấy được sườn mặt hơi nghiêng đang cúi xuống một chút, nhưng cô đang vẫn mặc chiếc váy màu trắng dài đó.

Chắc chắn rằng bất kỳ ai nhìn vào cũng sẽ nghĩ là họ đang sống chung, cẩu lương lập tức truyền qua cách một lớp màn hình.

Họ Chấn đẹp trai nhất thế giới: "Ông đây giận rồi, lửa giận hừng hực luôn, cậu lại dám lén lút làm những chuyện này sau lưng tôi à! Cậu có còn là con người không?"

Quý Hoài đã có bạn gái rồi, tên này bị ông già đuổi ra ngoài còn được cô gái kia thu nhận nữa, lại còn hấp cá cho mà ăn, sao Vu Chấn cậu ta đây lại không có bạn gái như vậy chứ?

Cậu chủ Hoài: "Tình yêu mà, đến thì có cách nào được chứ?"

Anh vừa gửi xong thì lại nghe thấy tiếng đóng cửa bên phòng của Loan Chỉ. Quý Hoài lại gửi thêm một tin nhắn nữa: "Từ giờ trở đi đừng gọi tôi đi chơi vào buổi tối nữa, bận ở bên cạnh bạn gái mất rồi, còn giờ thì bạn gái ngủ trưa dậy rồi, không nói nữa."

Tần Mục, Ninh Tuần: "…"

Trước đây không nhận ra tên này lại thích khoe khoang đến vậy.

Vu Chấn thẳng tay đặt điện thoại xuống, cậu ta híp mắt nhìn cô gái bên cạnh: "Em sẽ hấp cá cho tôi ăn chứ?"

Vậy mà Quý Hoài lại có bạn gái chu đáo đến thế, cậu ta không phục!

"Anh Chấn à, tài nấu nướng của em rất giỏi đó." Giọng nói của cô gái bên cạnh yêu kiều vô cùng, sau đó lại còn ngả vào trong vòng tay cậu ta: "Ngoài hấp cá ra, em còn biết làm bánh tart trứng nữa đó."

Hấp cá thì có là gì đâu?

Chỉ cần có thể làm lòng cậu ta vui vẻ, cô ấy có thể học làm!

"Tốt lắm." Vu Chấn hài lòng, sau rồi lại hỏi: "Nếu tôi bị đuổi ra khỏi nhà họ Vu, em có thu nhận tôi miễn phí không? Còn phải hấp cá cho tôi ăn nữa."

Sức hút của cậu ta mà còn thua Quý Hoài sao?

Nụ cười trên khóe môi cô người mẫu được hỏi dần dần biến mất, khóe miệng đã hơi cứng ngắc.

Thế này là có ý gì?

Nhớ lại lúc nãy khi cậu ta cầm xem điện thoại, cảm xúc của Vu Chấn có chỗ nào đó rất kỳ lạ, chẳng lẽ là tên này bị gia đình đuổi ra khỏi nhà rồi ư?

Còn bắt cô ta phải nuôi nữa à? Vậy chẳng phải là đã trở thành kẻ nghèo hèn rồi sao?

"Còn không mau trả lời tôi đi?" Sắc mặt Vu Chấn không vui, cậu ta lại nói tiếp: "Tất nhiên là tôi sẽ ở nhà cùng với em, nhưng em phải nấu ăn cho tôi."

Nụ cười trên môi cô người mẫu tắt ngấm, khóe miệng khẽ mấp máy nhưng rất lâu sau cũng không nói được câu nào.

Vu Chấn bị gia đình đuổi ra khỏi nhà rồi còn muốn bám lấy cô ta ư?

"Em không thu nhận tôi ư?" Vu Chấn tức giận, cậu ta nghiến răng, cáu kỉnh nói: "Biến đi! Cút ra ngoài cho tôi!"

Quả nhiên đây không phải là người đối xử thật lòng với mình mà!

Cô người mẫu còn muốn biện minh cho bản thân, nhưng cô ta lại sợ Vu Chấn đã nghèo túng rồi còn muốn bám lấy mình, cô ta đành đỏ mắt lặng lẽ bỏ đi.

Vu Chấn bực bội.

Còn chưa kịp bình tĩnh lại, trong nhóm lại có tin nhắn mới.

Cậu chủ Hoài: "[Hình ảnh]"

Cậu chủ Hoài: "Bạn gái nấu chè đậu xanh với hạt sen, dạo này thời tiết nóng quá."

Trong ảnh là chè đậu xanh được múc ra một chiếc bát nhỏ màu trắng, chỉ nhìn thôi cũng đã cảm thấy rất ngon miệng.

Tần Mục: "Trông cũng được đấy."

Ninh Tuần: "Không tệ."

Họ Chấn đẹp trai nhất thế giới: "Nếu là chè đậu xanh thì cái món ở khách sạn quốc tế Di Hòa vẫn hợp khẩu vị của tôi hơn."

Cậu chủ Hoài: "Là bạn gái nấu, chắc chắn là an toàn hơn mấy nơi ngoài kia."

Cuộc trò chuyện kết thúc.

Loan Chỉ nhìn Quý Hoài cứ vừa chơi điện thoại vừa cười tủm tỉm, tay còn đang cầm thìa, trông có vẻ hơi ngốc nghếch.

Chơi điện thoại khi ăn không phải là một thói quen tốt.

Sáng nay cô không nấu cháo cho anh nên cảm thấy hơi có lỗi, vậy là trưa nay nấu thêm nhiều một ít, để dành cho anh một bát.

Quý Hoài đã làm cho Vu Chấn phải nín họng, tâm trạng của anh lúc này cực kỳ thoải mái, cuối cùng cũng báo được thù của những năm tháng bị trêu chọc rồi.

Anh cũng là người đã có bạn gái rồi đấy được không?

À không.

Là người sẽ có bạn gái trong tương lai, nhưng mà bây giờ cứ khoe khoang một chút thì cũng chẳng sao cả.

Khi Loan Chỉ ăn hết bát chè đậu xanh, Quý Hoài cũng đã uống hết nửa bát chè còn lại.

Cô mang bát vào phòng bếp, sau khi đặt vào máy rửa bát thì cô quay trở lại phòng.

Khi ra ngoài một lần nữa, cô đã thay một chiếc váy dài bằng vải cotton lanh màu xanh nhạt, chân đi giày thể thao màu trắng.

"Cô đi đâu vậy?" Quý Hoài đang ngồi trên sô pha thì đứng dậy ngay lập tức.

Đáng lẽ giờ này cô phải đang đọc sách chứ?

"Tôi muốn đi ra ngoài." Loan Chỉ nói rồi đi ra phía cửa.

"Ra ngoài để làm gì?" Anh đi theo sau, cứ lên tiếng hỏi không ngừng.

Loan Chỉ không có một chút cảm xúc nào trên mặt: "Tìm việc làm."

Công ty chỉ trả cho cô hai ngàn tệ, vậy nên cô phải đi tìm việc làm thêm để kiếm thêm tiền, nếu không thì cô sẽ phải động đến tiền tiết kiệm. Không thể động tới tiền tiết kiệm được, cô phải tự lực nuôi sống bản thân.

"Tìm việc gì cơ?" Quý Hoài đi theo cô ra ngoài: "Đưa tôi đi cùng đi, tôi cũng không có việc làm."

Nếu muốn theo đuổi thì phải bỏ mặt mũi đi, phải không biết xấu hổ.

Dù sao cũng đã bỏ hết liêm sỉ một lần rồi, anh cũng không ngại bỏ thêm một lần nữa.

Nghe thấy vậy, Loan Chỉ dừng bước chân, cô quay đầu lại nhìn anh, đôi mắt trong veo mang theo vẻ dò hỏi: “Anh có biết đi đâu để tìm việc làm không?”

Cô không biết.

Thật sự thì cuộc sống của cô rất đơn giản, ngoài công ty ra, cô chỉ thỉnh thoảng đi siêu thị, còn lại gần như là rất ít khi đi những nơi khác.

“Tôi biết này.” Quý Hoài vội vàng gật đầu: “Ở các trung tâm mua sắm lớn ngoài kia có rất nhiều việc, còn có cả công việc làm thêm theo giờ nữa.”

Loan Chỉ không chỉ bị mù mặt thôi, cô còn bị mù đường nữa.

Vì vậy, cả hai quyết định ra ngoài cùng nhau.

Quý Hoài vẫn cứ luyên thuyên không ngừng, lải nhà lải nhải mãi. Thi thoảng Loan Chỉ sẽ không đáp lại anh, cô sẽ chỉ nhìn anh khi anh đang nói, sau đó thì khẽ khàng gật đầu một hai cái để biểu thị rằng cô vẫn đang lắng nghe.

Nói nhiều quá. – Loan Chỉ không khỏi suy nghĩ trong lòng: Người này thật sự rất năng động nhiệt tình, tính cách cũng rất tốt.

Cô không giỏi giao tiếp với người khác, bạn cùng phòng trước đây vẫn cứ luôn nói cô là một người không biết cười, vừa lạnh nhạt lại vô cùng kỳ lạ.

Để tránh khỏi việc bị chụp lén lần nữa, lần này Quý Hoài đội một chiếc mũ lưỡi trai, anh còn cố ý kéo vành mũ xuống thấp.

Cả hai đi đến một trung tâm mua sắm lớn gần đó trước tiên.

Từ tầng một đến tầng năm.

Lúc này đã khoảng bốn giờ chiều, trong trung tâm mua sắm cũng khá vắng bóng người, cứ thấy cửa hàng nào có tin tuyển dụng là cả hai sẽ đi vào đó.

Đáng tiếc là hầu hết các cửa hàng đều tuyển nhân viên toàn thời gian, rất ít cửa hàng tuyển người làm theo giờ.

Khó khăn lắm họ mới thấy một cửa hàng đang tuyển nhân viên phục vụ đồ ăn.

Mười hai tệ một giờ, bao một bữa ăn.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play