Thấy Phong Hằng còn chưa hết hy vọng, nàng lại nói: “Bây giờ ngươi mới là tú tài, đường còn xa lắm, ta còn muốn sau này có thể giống như nương, trên đầu có cái danh phu nhân, ngươi cứ cố gắng lên đi.” Nương" trong lời Tống Sư Trúc, đương nhiên là chỉ Triệu thị.
Triệu thị ở trên đây lại đè Lý thị một bậc. Vinh của phụ nhân, ở phu quân cùng nhi tử. Tiên phu học thành tài, thê tử được phong vị, Triệu thị là quan quyến đường đường chính chính, trên người có chức cáo mệnh phu nhân thất phẩm, hàng năm còn có thể lĩnh gạo của triều đình. Lúc trước ở Khánh Duyên Tự thấy, nếu không phải Triệu thị không so đo, nương nàng cũng phải hành đại lễ với Triệu thị.
Phong Hằng vươn tay véo khuôn mặt nàng một cái, bất đắc dĩ nói: “Ngươi không có lòng tin với vi phu như vậy sao?” Nghe giọng điệu của nàng, tựa hồ là cảm thấy nàng được một đoạn thời gian rất dài cũng không thể đạt được ước muốn.
Tống Sư Trúc rất muốn khuyên hắn khiêm tốn một chút, lại dịu dàng nói: “Chờ sau khi ngươi thi Hương tháng tám, nếu có thể cùng phụ thân ta ngồi ngang hàng, ta liền tin ngươi.” Trên đời này có người là học bá như nhị thúc nàng, vận khí cũng không tốt như phụ thân nàng, năm đó Tống Văn Thắng thi hương ba lần mới đậu cử nhân, tiến sĩ cũng thi hai lần, chỉ là bởi vì ngay cả đồng tiến sĩ cũng thi không đỗ, mới hết hy vọng về huyện làm quan.
Phong Hằng nghe Tống Sư Trúc nói như vậy, trong lòng cũng nổi lên một cỗ kình lực, nghĩ đến trong thi hương nhất định phải có thu hoạch, không thể để cho thê tử xem thường.
Đưa mắt nhìn Phong Hằng thay một thân áo tơi khăn vuông ra khỏi cửa, đợi đến khi không nhìn thấy người nữa, Tống Sư Trúc mới xoay người trở về.
Loa Sư nhìn tiểu thư yên lặng không nói, đau lòng nói: “Tiểu thư, ta hầu hạ người vào trong phòng nghỉ ngơi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT