Tống Sư Trúc uống một ngụm trà, nhìn Tống Nhị Lang vẻ mặt ảo não, lại hắng giọng một cái.
Nàng còn nhớ rõ nửa tháng trước nàng đến Trương gia dự tiệc, Trương cô nương dùng mảnh sứ vỡ làm tổn thương tay nàng, vẻ mặt hung dữ trả đũa, lúc ấy tuy rằng Trương thái thái đã nhận lỗi không ít, nhưng vết thương của nàng vẫn phải qua mấy ngày mới khỏi.
Nói ra thì trong ba lần tai ương huyết quang ở Trương gia, có hai lần là Trương cô nương gây ra. Không nghĩ tới cô nương này lại coi trọng đường huynh của nàng.
Nhà bọn họ thật sự là bát tự xung khắc. Nếu như lúc phụ thân nàng mưu đồ muốn đánh úp Trương gia, hai nhà thật kết thân, phiền phức liền lớn.
Tống Sư Trúc ăn điểm tâm xong, phủi tay nói: “Đường huynh muốn ta làm gì?” Nàng hỏi ra những lời này, đột nhiên trong lòng hơi động, có loại dự cảm cực kỳ mãnh liệt, luôn cảm thấy mình tham dự chuyện này, sẽ trải qua lần huyết quang tai ương thứ tư, mấy chữ cuối cùng cũng có chút chần chờ.
Tống Nhị Lang lại không cho phép nàng do dự, rất nhanh nói: “Nữ tử các ngươi luôn dễ nói chuyện, ngươi giúp ta trả đồ cho nàng, nói với nàng, làm như vậy không hợp lễ, về sau đừng làm loại chuyện này.” Hắn suy nghĩ một chút, lại nói, “Ngươi giúp ta làm tốt chuyện này, ta dùng chuyện ta ở thư viện gặp biểu muội phu tương lai trao đổi với ngươi.”
Tống Sư Trúc: “..." Nàng nghe Tống Nhị Lang vẻ mặt cảm thán nói. “Ta đảm bảo, ngươi nhất định sẽ không hối hận.”
Tống Nhị Lang vẻ mặt cảm thán, quả thực đều làm cho Tống Sư Trúc tò mò.
Nhưng mà nàng sờ lên ngực, một cỗ dự cảm không lành kia vẫn làm cho nàng bỏ đi ý niệm giao thiệp với Trương cô nương.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play