Nàng nghĩ nghĩ, cảm thấy đây có phải lão thái thái tự mình muốn tâm sự lại xấu hổ nói hay không, liền theo thang nghe lời: “Tổ mẫu anh minh.”
Lão thái thái gật đầu của nàng: “Trong nhà ngươi hiếu kỳ nhất.”
Tống Sư Trúc bị oan, cũng không muốn cái gì cũng không đạt được, nghĩ nghĩ, kỳ thật nàng vẫn là muốn biết rõ một vài vấn đề.
Bây giờ biểu muội khiến nhị thẩm căm thù đến tận xương tuỷ đã không còn nữa, nàng luôn cảm thấy, nếu tổ mẫu và nhị thẩm có thể bắt tay giảng hòa thì tốt rồi. Nghe nương nàng nói, lúc ấy lão thái thái cưới nhị thẩm cho nhị thúc, chính là bởi vì thực sự quá hài lòng đối với nhị thẩm, cho nên mới không để ý thân phận ái nữ duy nhất trong nhà của nàng, dám cưới cho nhi tử của mình.
Nhưng Tống Sư Trúc cũng không nghĩ tới việc cưỡng ép hòa giải, lão thái thái và Phùng thị đều là người lớn có chủ kiến, không phải một tiểu cô nương như nàng có thể dăm ba câu có thể thuyết phục. Nàng định thử một lần vì gia đình hài hòa.
Nàng nhìn thoáng qua lão thái thái mệt mỏi, cân nhắc tìm từ nói: “Mấy ngày nay nhị thẩm đưa cho các nơi trong nhà rất nhiều bánh ngọt, tổ mẫu ăn của người ta mà ngại miệng, không muốn nói gì sao?”
Tống Sư Trúc vừa nói xong, trên tay liền bị đánh một cái. Lão thái thái "A" một tiếng, lão thái thái trừng mắt nhìn nàng một cái, nói: “Đây là dùng từ gì?”
Tống Sư Trúc liền cười hắc hắc một tiếng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play