Tống Văn Thắng cố ý xụ mặt nói: “Nương ngươi nói cũng không sai, đã thành thân rồi, về sau cần phải ổn trọng một chút.”
Tống Sư Trúc ỷ có Tống lão thái thái ở đây: “Ta chỗ nào không ổn trọng, ta chỉ là nghĩ đến tổ mẫu thôi.” Oạch “Phụ thân thật sự là vừa mở miệng đã oan uổng người ta, nếu không phải nha môn còn chưa khai ấn, ta thật sự phải đi gõ trống kêu oan rồi.”
Tống Văn Thắng cười: “Đi đánh trống cũng vô dụng, Huyện lão gia giúp nương ngươi đấy.”
Tống Sư Trúc nhún vai: “Vậy bên ngoài chính là tháng sáu tuyết bay, ta chết oan rồi.”
“Gần sang năm mới, cái gì có chết hay không, nhanh đừng nói bậy.” Lý thị đau đầu với khuê nữ nói năng không lựa lời, đang muốn tiếp tục nói nàng, đoàn người Phong Hằng liền đi vào.
Mấy người ở bên ngoài đã sớm nghe được Tống Sư Trúc đang nói ba hoa, Lý thị vừa thấy ngoại tôn, trước mắt liền sáng ngời, tới đón Hỷ nhi. Tống Sư Trúc cực kỳ xa xỉ dùng da hồ ly hồng làm cho khuê nữ một bộ quần áo liền thân, ngoại tôn tròn xoe hai mắt, thân thể trắng nõn mềm mại rơi vào trong một mảnh lông xù, đáng yêu như gấu nhỏ.
Phùng thị thấy vậy cũng rất động tâm, cười nói: “Tẩu tẩu cũng đừng một mình độc chiếm Hỷ nhi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT