May mắn Hoàng thị chỉ hỏi sơ một câu mà thôi, ngược lại là Phong nhị thái thái có chút tiếc nuối nói: “Qua mười lăm, tẩu tử và nhị điệt tức sẽ lên kinh, cũng không biết lần tới ăn kẹo sữa bò là khi nào.”
Triệu thị cười: “Nếu ngươi thích, hàng năm ta đều sai người gửi kẹo cho ngươi.”
“Không cần. Tiền đi đường còn đắt hơn tiền mua kẹo.” Phong nhị thái thái khoát tay áo, ngược lại không cố chấp. “Tẩu tẩu ở bên ngoài chăm sóc bản thân thật tốt, đều nói người rời quê hương khó khăn, đừng hiền lành như vậy. Thời gian rất dài, nếu ở Kinh Thành không thích ứng, để Hằng nhi đưa ngươi trở về...”
Triệu thị buồn cười nói: “Nào có yếu đuối như vậy? Ngươi không phải không biết tính tình của ta, một năm cũng không gặp được bao nhiêu người.”
Phong nhị thái thái nói: “Vậy thì không chắc được. Về sau Hằng nhi ở bên ngoài làm quan, nếu có vài đồng môn tới cửa bái kiến, chẳng lẽ tẩu tẩu còn có thể trốn sao.”
Phong nhị thái thái lải nhải, nói xong, thật đúng là lo lắng Triệu thị ở bên ngoài chịu thiệt.
Tống Sư Trúc cảm thấy thật sâu, thật sự là lúc ly biệt thấy lòng người, bình thường cũng nhìn không ra Phong nhị thẩm đối với tẩu tẩu tốt như vậy. Nàng bị Phong nhị thái thái và Triệu thị kích động, nỗi buồn ly biệt lập tức cũng dâng lên trong lòng, nghĩ đến về sau không biết năm nào tháng nào mới có thể về huyện, trên sân khấu vô cùng náo nhiệt, nàng đột nhiên rầu rĩ không vui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play