Tống Sư Trúc vừa được tự do, vừa thở dốc, vừa dùng dao mắt đâm thẳng vào hắn. Người này gần đây hay gây chuyện một hồi, hết lần này tới lần khác hắn lớn lên rất xinh đẹp, lúc vui đùa vẫn là vẻ mặt nhã nhặn, hai loại phong cách thực sự là cực kỳ mâu thuẫn.
Tống Sư Trúc nhớ tới vẻ mặt ôn hòa của hắn vừa rồi, ngón tay lại hết sức kiên định làm nàng nhột, ý cười lại bắt đầu tích góp từng chút một trong lòng, xong rồi xong rồi, Tống Sư Trúc nàng cực kỳ khổ cực mà cảm thấy đây là mình đang rèn luyện ra phản xạ có điều kiện.
Trên đời này có người vui mừng thì có người buồn.
Trong Phùng gia, từ khi Phùng Viễn Đạo bị Cẩm Y Vệ bắt đi, trong nhà liền lâm vào một mảnh mê muội. Nhưng chạng vạng tối trời vẫn còn mưa to, trong tiếng sấm chớp rền vang, phu nhân Hứa thị của Phùng Viễn Đạo rốt cuộc không chịu nổi nữa, nàng vọt tới phòng tiểu Phùng thị, lúc đó tiểu Phùng thị đang cầm bát trà chuẩn bị uống nước, đã bị đại tẩu nhà nàng đẩy ngã xuống đất từ trên xe lăn, bát trà vỡ nát đầy đất, tiểu Phùng thị lập tức không nói gì nữa.
Hứa thị nhìn tai họa này ở nhà nàng mười mấy năm, giọng căm hận nói: “Có phải ngươi đưa chủ ý cho đại ca ngươi không? Đại ca ngươi thật sự là bị ngươi hại thảm rồi! Nhà chúng ta đều bị ngươi liên lụy!”
Hạt mưa to rơi trên mặt đất vang động, nổi bật lên tiếng rít của Hứa thị càng làm người ta sợ hãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT