Phong Hằng cười nói: “Tâm tình Lâm đại nhân không tốt, ta cũng có thể thông cảm.” Đều ở cùng một ngõ, sau khi Lâm gia bị triều đình phạt bổng lộc, liền trở thành trò cười trong ngõ, sáng sớm hôm nay Tống Sư Trúc còn nói với hắn, nói là Lâm gia ba ngày hai bữa là một trận cãi nhau, Lâm học sĩ đã mấy ngày không ở nhà.
Điền đại nhân cũng ngầm hiểu mà nghĩ đến cùng một chuyện, hắn sờ sờ râu, cười cười, lại nghĩ tới vừa rồi Phong Hằng nói với hắn về đủ loại ứng đối sau khi phát hiện kẻ trộm, đột nhiên cảm thấy Lâm đại nhân tốt nhất vẫn là đừng đối đầu với môn sinh này.
Từ phát hiện có người lén lút nhìn trộm ở cửa ra vào, đến phán đoán ra hắn lòng mang ác ý, an bài báo án, phòng vệ nhà mình, đến bảo vệ trưởng bối, từng việc một làm cũng không thấy chút hoảng hốt nào, không hề giống một người trẻ tuổi không có năng lực.
Coi như chính hắn, ở lứa tuổi của Phong Hằng cũng không có loại bình tĩnh cùng quyết đoán này.
Bởi vì thưởng thức Phong Hằng, Điền đại nhân lại nói với Phong Hằng vài câu về quá trình xử án của Hình bộ, lúc này mới xoay người về nhà.
Phong Hằng lại không biết Điền đại nhân đánh giá hắn cao như vậy, kỳ thật những chuyện này chỉ là quen tay mà thôi. Lúc trước trải qua quá nhiều chuyện hung hiểm, tốt xấu gì thê tử cũng mơ thấy toàn bộ quá trình.
Phong Hằng nghĩ đến cảnh tượng Tống Sư Trúc tỉnh lại sau giờ ngọ, đột nhiên nói với hắn mình lại nằm mơ, liền lại lắc đầu cười cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT