Vừa thấy Hổ Tử bặm môi, vẻ mặt tủi thân như sắp khóc đến nơi, Khương Chỉ Oánh lập tức luống cuống, sợ cậu bé nhóc òa khóc thật nên nhanh chóng trấn an:
“Mau phủi đi, phủi sạch là hết ngay ấy mà.”
“Dạ!” Hổ Tử đáp một tiếng, vội vàng cúi đầu phủi quần áo, cuối cùng cũng gạt sạch được hết mấy vụn bánh.
Khương Chỉ Oánh hỏi tiếp:
“Lúc nãy em đang xem hoa à?”
Hổ Tử lập tức bị chuyển hướng sự chú ý, ánh mắt sáng lên, giọng nói đầy ngưỡng mộ:
“Chị Châu Châu, nhà chị trồng nhiều hoa quá! Ông nội em ở nhà cũng trồng hoa, nhưng không nhiều như nhà chị đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play