Nghe lời đại phu, Đỗ Vãn Xuân bỗng chốc kinh hãi, tay vô thức đưa lên che bụng. Nàng không ngờ mới hơn một tháng mà đã có thai.
Trong lòng nàng ngỡ ngàng vô cùng, nhưng nghĩ kỹ lại cũng chẳng có gì lạ. Từ sau đêm động phòng, hai người ân ái mặn nồng, có thai là chuyện sớm muộn, cũng chẳng trách lão tiên sinh kia lại phán là nhanh như vậy.
Nghĩ đoạn, nàng ngẩng đầu nhìn phu quân đang ngây người bên cạnh, trong lòng tràn ngập vui sướng. Chỉ cần nghĩ đến việc có một đứa con của hai người, lòng nàng lại ấm áp lạ thường.
Chu Thụy Uyên vẫn còn chìm trong bất ngờ, hắn ngơ ngác nhìn Hứa đại phu, lắp bắp: “Đại phu… ý ngài là… nương tử… nương tử có thai rồi?!”
Hứa đại phu nhìn hai vợ chồng trẻ, cười đến híp cả mắt: “Phải đó, phu nhân nhà ngươi có thai rồi, ngươi sắp được làm cha rồi đấy!”
Chu Thụy Uyên lúc này mới hoàn hồn, vội vàng ôm chầm lấy Đỗ Vãn Xuân, cười rạng rỡ như một đứa trẻ: “Thật tốt quá, ta sắp được làm cha rồi! Vãn Xuân, thật sự là quá tốt rồi.”
Hắn kích động đến nỗi nói năng lộn xộn, cả người run lên.
Đỗ Vãn Xuân được hắn ôm chặt, cảm nhận rõ ràng niềm vui sướng toát ra từ con người hắn, nàng cũng nhoẻn miệng cười theo.
Hứa đại phu khẽ ho khan hai tiếng: “Được rồi, đây là thuốc an thai, hai người cầm về sắc uống.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT