Vân Thiên Thiên nhìn thấy ngón út của cô ta gục xuống, hiển nhiên là vừa rồi mới bị chính mình giẫm gãy.
Nữ quỷ này chơi cũng quá lớn, vừa rồi cô còn tưởng rằng ngón tay kia là do âm khí biến thành để hù dọa người khác, không nghĩ tới nó thật sự là ngón tay của cô ta.
Nhưng việc càng khiến Vân Thiên Thiên cảm thấy kỳ quái chính là, Tề Dư Hàng không có nhìn thấy đoạn xương ngón tay kia.
Tuy rằng trên người bị lây dính một ít âm khí, nhưng anh ấy cũng không bị dọa đến mức hồn phi phách lạc giống như Hạ Duyên.
Bản thân Tề Dư Hàng cũng không phải là người có mệnh cách dương khí vượng, trên người Tề Dư Hàng tựa hồ có thứ gì đó đang bảo hộ anh ấy.
Hoặc là đồ vật xa xưa được tổ tiên lưu lại, hoặc là bùa Hộ Mệnh cầu từ các chùa miếu đạo quan về, tóm lại điều này khiến cho Vân Thiên Thiên bớt không ít việc, vừa rồi cô còn vỗ hai cái ở trên người anh ấy. Phỏng chừng trở về nghỉ ngơi một lát sẽ không có việc gì.
Nữ quỷ ở ngay trước mặt, mùi máu tươi trên người cô ta làm cho Vân Thiên Thiên ghét bỏ nhíu chặt cái mũi, âm phong xung quanh cô ta cũng quét qua ô che mưa trong tay Vân Thiên Thiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play