“Là bùa Hộ Mệnh.” Vân Thiên Thiên không có ý muốn giấu giếm, cô không nói như vậy, không chừng khi trở về Trình Tiêu sẽ lập tức ném nó đi.
Trình Tiêu: “Cô vẽ?”
Vân Thiên Thiên gật đầu.
Trình Tiêu nhớ tới đồ án được vẽ từ bút mực, thiếu chút nữa không nhịn được cười ra tiếng, nhưng mà suy xét đến lòng tự trọng của Vân Thiên Thiên, cố gắng nghẹn lại, anh ấy nhìn cô gái biểu tình nghiêm túc trước mặt, hỏi: “Vì sao cô lại muốn tặng thứ này cho tôi?” Anh ấy móc tờ giấy đó ra từ túi quần, sờ soạng hai cái.
bùa Hộ Mệnh có hiệu quả hay không không quan trọng, quan trọng là Vân Thiên Thiên đưa thứ đồ này cho mình trước. Mà không phải là cho Hạ Duyên, tâm lý hiếu thắng kỳ quái khiến cho ánh mắt anh ấy trở nên chờ mong.
Ai ngờ giây tiếp theo đã nghe Vân Thiên Thiên nói: “Bởi vì bát tự của anh yếu nhất, dễ dàng xảy ra chuyện.”
Hai người nói chuyện ở trong sân nhà ở của nam khách quý, tuy rằng bọn họ hạ thấp thanh âm, nhưng Hạ Duyên vừa mở cửa sổ, vừa lúc có thể nhìn đến hai người đứng dưới hành lang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT