[Mặc kệ, chỉ cần Vân Thiên Thiên không ở cùng Hạ Duyên là được, để Hạ Duyên và San San ở chung với nhau!]
[Vân Thiên Thiên là heo sao? Vừa rồi ăn không ít, bây giờ lại có thể ăn được đồ ăn vặt?]
Thịt nướng ở Di Châu rất đặc sắc, dùng một loại tương ớt đặc chế. Trình Tiêu vừa đi dạo vừa giới thiệu với mọi người, hiển nhiên là một kẻ tham ăn thâm niên, đã tìm hiểu kỹ lưỡng.
Họ gọi một phần khoai tây nướng, một phần đậu hũ nướng, ông chủ bảo họ vào cửa tiệm chờ.
Trong cửa tiệm còn có mì lạnh là món chính, Vân Thiên Thiên nhìn nhân viên quay phim, cười híp mắt hỏi: “Gọi cho anh chút mì lạnh nhé?”
“Không cần không cần, mọi người không cần lo cho tôi.” Nhân viên quay phim thụ sủng nhược kinh, vội nói.
“Không có việc gì, gọi một phần đi.” Vân Thiên Thiên lại gọi thêm phần mì lạnh: “Đừng cho cay nhé.”
Nhân viên quay phim sửng sốt: “Sao cô Vân biết tôi không ăn cay?”
Lần đầu tiên Vân Thiên Thiên được gọi là ‘cô Vân’, còn hơi sửng sốt, sau mới nói: “Nhìn sắc mặt của anh, có vẻ dạ dày không được tốt lắm, nên tôi tự ý quyết định thôi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play