Thẩm Du Thành nghe vậy nhìn về phía tờ giấy, chữ trên đó dáng gầy cao, thanh thoát phóng khoáng, mỗi câu mỗi nét đều vô cùng lưu loát, không hề có cảm giác gượng gạo, loại chữ này không phải người chỉ học vài ngày là viết được, hơn nữa chữ trên tờ giấy này giống hệt như kiểu chữ hắn từng thấy trong sổ sách ở căn cứ của Cố Yên.
"Không sai," Thẩm Du Thành vừa giúp bà trải giường chiếu vừa nói, "Chắc chắn là cô viết."
"Hắc, con bé này, viết chữ đẹp như vậy, trước hỏi nó, nó còn bảo không biết chữ lắm đâu."
Không biết chữ sao? Thẩm Du Thành thầm nghĩ, chuyện đó không thể nào, không biết chữ thì làm sao mà viết bảng biểu đẹp như thế được? Hắn cảm thấy trong đầu Cố Yên có rất nhiều điều, không chỉ có vậy thôi, thậm chí... Thẩm Du Thành cảm thấy trên người cô có bí mật, hắn chưa từng thấy ai trong một thời gian ngắn mà thay đổi đến nghiêng trời lệch đất như vậy, hình thể chỉ là thứ yếu, mấu chốt là tính tình, tính cách, phải biết rằng, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời!
Cố Yên hoàn toàn không nghĩ đến hai bà cháu Giang nãi nãi vẫn còn đang bàn luận về chữ của cô, cô thì ngủ một giấc thật ngon, sáng ngày thứ hai thức dậy, trời quang mây tạnh, cô thu dọn đồ đạc một chút, mua ít điểm tâm mang cho Giang nãi nãi, trò chuyện một lát, sau đó đi thẳng đến căn cứ.
Trời mưa không lớn, đường trong căn cứ đều là mặt xi măng, cũng không bị đọng nước, khô rất nhanh.
Chỉ hai ngày không đến, nhóm thợ mộc đã làm được bảy, tám chiếc giường và hai cái bàn làm việc, vì trời quang, bên ngoài rất khô ráo nên tất cả đều được chuyển ra ngoài sơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT