Sơn phỉ cầm trường mâu còn quay đầu nhìn đoạn cây kia, cảm thấy dường như có gì đó sai sai, nhưng lại không nói ra được là sai ở đâu, trên mặt đất cũng không có dấu chân của gấu đen, có điều Hổ Ca nói sao thì là vậy.
Tần Lạc Hà chạy vội một đường, chạy về nhà một cách điên cuồng, bên ngoài quả nhiên quá nguy hiểm, tướng công nói rất đúng.
Lúc nàng ấy sắp đến nhà thì mới nhớ tới phải đào rau dại.
Có điều rau dại ở khu vực gần nhà đã sớm bị mọi người đào trọc rồi. Nàng ấy suy nghĩ, lại nhổ một cái cây về nhà, người nhà có vẻ rất thích ngồi hóng mát dưới táng cây. Một cây có hơi trơ trọi, trồng thêm một gốc sẽ rậm rạp hơn.
Tần Lạc Hà hì hục khiêng cây về nhà.
Nào ngờ trong nhà không có ai.
Nàng ấy đi vào trong thôn hỏi mọi người, nghe nói Du Tỷ Nhi đã bế muội muội đi với A Thúy theo gã bán hàng rong đến huyện thành lấy đồ.
Nương A Thúy đã ở cửa thôn mắng to: "Lâu vậy còn chưa trở về, nhất định là lười biếng rồi. Du Tỷ Nhi kia đã quen thói lười biếng, đừng có làm hư A Thúy nhà ta."
Tần Lạc Hà cảm thấy vô lý, Du Tỷ Nhi mặc dù tham ăn, nhưng là một đứa biết chừng mực. Hôm nay mặt trời đã ngã về Tây rồi, sao có thể vẫn chưa trở lại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play