Hai người không nán lại lâu trong phòng hoa, chỉ ôm nhau một lúc rồi rời đi.
Vừa bước đến bên cửa sổ lớn trong phòng trà, họ đã thấy Ôn Tĩnh Vân đang ngồi bên trong, ánh mắt lạnh lùng nhìn cả hai, chủ yếu là nhìn Giang Trì Ấp.
Anh ấy đã tốt bụng để hai người có không gian riêng trò chuyện, vậy mà gã đàn ông này lại dám dẫn em gái anh đi phòng hoa!
Càng nghĩ, anh ấy càng nghiến răng ken két. Đúng là không thể mềm lòng với đàn ông được, bằng không sẽ chuốc lấy bất hạnh!
Giang Trì Ấp lúc này tâm trạng đang rất tốt, nhìn vẻ không vui của Ôn Tĩnh Vân, lại càng cảm thấy hả hê, thậm chí còn mỉm cười trêu tức.
Ôn Thời hơi lúng túng, không nhận ra vẻ thách thức trên gương mặt Giang Trì Ấp. Cô cứ tưởng vẻ mặt lạnh lùng của Ôn Tĩnh Vân là nhắm vào mình, liền dè dặt kéo cửa kính, nhẹ giọng hỏi:
“Anh, anh đợi lâu lắm rồi à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play