Phòng hoa ấm áp như mùa xuân, bày đầy các loại hoa cỏ, được chăm sóc rất đẹp mắt. Các loại cây cao thấp đan xen, khiến nơi đây như một khu rừng nhỏ xanh ngát.
Ôn Thời lần đầu bước vào, hơi ngạc nhiên, không ngờ nhà mình lại có một nơi đẹp đến vậy.
Nhưng sự lơ đãng chỉ thoáng qua, cô nhanh chóng đưa sự chú ý quay lại Giang Trì Ấp, vẫn nhớ rõ mục tiêu tối nay của mình.
Cô vừa quay người lại đã bị Giang Trì Ấp ôm trọn vào lòng.
Ôn Thời khẽ sững người, sau đó vòng tay lên vai anh, cười hỏi:
“Không giận em nữa rồi à?”
“Vẫn giận.” Giang Trì Ấp bất lực nói. Nhưng giận thì có ích gì? Người chịu khổ nhất vẫn là bản thân anh mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT