Sau khi Cao Hàn và Tô Chu Hà rời khỏi biệtự của Tống Minh Minh, họ tách nhau ra. Cao Hàn đi đến nơi bày sạp.
Hắn đã mấy ngày liền không đến, rất nhiều khách hàng tới tìm rồi lại thất vọng ra về.
Mỗi lần nhìn thấy từng vị khách quay đi như, mấy vị chủ quán đều cảm thấy lòng. Họảng phất như nghe được âm thanh tiền bạc trôi đi trước mắt mình.
Nhưng hôm nay bầu không khí chút khác với mọi ngày. Khi Cao Hàn vừa đến nơi thì thấy có một người đàn ông trung niên, nhìn có vẻ hống hách, đang đứng ở trước sạp của ông chủ Lý. Biểu tình bày ra vẻ chán ghét đối với quần áo lẫn nghề nghiệp của người trước mặt mình.
“Từ lâu tao biết mày sẽ không làm được trò trống gì rồi. Ai cũng nói khí sư là nghề có tương lai sáng lạn, tiền kiếm được cũng nhiều không kể. Nhưng tới phiên mày thì nhìn xem, chỗ nào giống với tương lai tươi đẹp. Nếu mày thật sự tài giỏi thì giờ đã không ra đây bày cái sạp hàng bé tí này“Vẫn nhờ bố mẹ sáng suốt lúc trước không chọn mày. Nếu hiện tại nói không chừng nhà cũng bán, phải lưu lạc đầu đường xó chợ.
“Thứ vô dụng, con tao nó mới mười ba tuổi nhưng thiên phú lại thuộc dạng số một số hai trong trường đấy. Còn mày nhìn lại mình xem, đến bây giờ thậm chí còn chưa kết hôn. Chắc là không có ai nhìn trúng đúng không, nhưng mấy vấn đề này tao lười nói lại. Dù sao tao có nói bao nhiêu thì mày cũng không lọt tai, hôm nay tao qua đây là muốn nói cho mày biết. Đừng quên đưa tiền sinh hoạt cho bố mẹ, với lại về sau mỗi tháng mày phải đưa thêm gấp đôi.”
Gã đàn ông trung niên kiêu căng, tự đắc thể hiện ra rằng mình là người có đẳng cấp khác biệt, làm cho người qua đường cũng thấy phản cảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT