“Được rồi, mọi chuyện đã giải quyết xong.” Tống Minh Minh cúp máy rồi nói với Tô Chu Hà.
Tựa như chỉ vừa mới cùng người khác nói một câu buổi sáng tốt lành, loại thái độ tùy tiện này chính là sức mạnh từ quyền thế mang lại.
“Cảm ơn Tống thiếu.” Lúc Tô Chu Hà nói lời cảm ơn, suy nghĩ trong lòng lại vô cùng phức tạp. Khó trách rất nhiều người lại đối với quyền lực ám ảnh, bởi vì nó tràn ngập cám dỗ, rất dễ dàng khiến người ta đánh mất chính mình.
“Không cần cảm ơn tôi, tôi chỉ có thể giúp anh lần này, một khi tôi rời khỏi Thanh thị. Viên Thần Lâm nhất định sẽ tiếp tục nhằm vào anh.” Tống Minh Minh cảm thấy, mình cũng không có bao nhiêu sức ảnh hưởng đối với Viên Thần Lâm.
“Tôi biết, chỉ cần trước mắt cho Tô thị một chút thời gian để chuẩn bị, chuyện sau đó tôi sẽ có sắp xếp.” Tô Chu Hà đã sớm nghĩ tới chuyện này, cậu ta đã cùng cha mình thương lượng qua.
Tống Minh Minh gật đầu, cùng người thông minh nói chuyện thật thoải mái. Đỡ tốn biết bao năng lượng, còn không cần phải nhọc lòng đối phó với những kẻ có lòng tham không đáy.
Lúc Cao Hàn bước ra khỏi phòng thời gian còn chưa đến một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT