Mười người cùng đi vào, đại trưởng lão Vấn Kiếm Tông không nhịn được, lẩm bẩm tự nói: "Đoạn Thủy kiếm, Kinh Hồng kiếm, Hàn Sương kiếm."
Không biết những linh kiếm tiếng tăm lừng lẫy này sẽ chọn ai làm kiếm chủ đây?
Diệp Thanh Hàn cùng Mộc Trọng Hi dẫn đầu bước vào Kiếm Quật, nơi này trăm năm mới mở ra một lần, tất cả linh kiếm chỉ đợi người có duyên, nhưng linh kiếm có thể chân chính từ Kiếm Quật ra ngoài, lại vô cùng ít ỏi. Nói cách khác, tất cả đám linh kiếm đó đều điên rồi.
Hai tu sĩ trời sinh kiếm cốt đi cùng một chỗ, tất cả linh kiếm trong Kiếm Quật đều cảm nhận được gì đó, mặt đất bắt đầu có những chấn động rất nhỏ, sau đó dần dần mất khống chế, có lẽ là đã lâu không được nghênh đón kiếm tu, không trung Kiếm Quật tán loạn, rối tung thành một đoàn, chỉ cần không cẩn thận một chút cũng có thể bị kiếm khí cắt bị thương.
Diệp Kiều thuận tay túm lấy Đoạt Duẩn, né tránh, thuận thế đánh bay linh kiếm nội loạn đánh bừa trong Kiếm Quật, tốc độ đi lại của nàng tương đối chậm, gần như là đi cuối trong đội ngũ, vừa tiến lên liền bị một màn trước mắt làm cho có chút trợn mắt há mồm: "Đám linh kiếm này điên rồi sao?"
Hoàn toàn khác với linh kiếm mà nhóm kiếm tu hao hết tâm tư, trăm phương ngàn kế tìm kiếm trong tưởng tượng của nàng, cùng với mấy kiếm tu đã đến, tất cả linh kiếm trong Kiếm Quật đều đồng thời ra khỏi vỏ, đấy là bọn họ mới chỉ ở vòng ngoài, kiếm khí đã khủng bố như vậy, chờ đến lúc vào vùng trung tâm, thật sự không biết sẽ phát sinh chuyện gì.
Mộc Trọng Hi bĩu môi, nhất thời bị không ít kiếm khí cắt bị thương: "Giống hệt như quả phụ thủ tiết nhiều năm, nhìn thấy một đám nam nhân tươi sống, có kích động thì cũng bình thường, có thể hiểu được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT