Có kiếm linh nào lại không muốn ra ngoài chứ, chỉ là tính cách linh kiếm ngạo mạn, không tìm thấy kiếm chủ thích hợp. Thà rằng cô đơn cũng không tạm chấp nhận, thế nên bao năm nay, có nhiều linh kiếm ra ngoài như vậy, chỉ có linh kiếm hệ lôi hệ là vẫn luôn góa bụa đến giờ.
Tạ Sơ Tuyết vừa nói xong, Bất Kiến Quân liền giật giật, Diệp Kiều thấy thế cầm lên, cẩn thận đánh giá một lát, bắt đầu hứa hẹn với nó: "Về sau ta chỉ có một lão bà là ngươi thôi."
Bộ dáng thề thốt son sắt cực kỳ giống tra nam.
Đúng lúc này, một mảng tường nhắm ngay vào Tạ Sơ Tuyết mà lao tới, người động thủ chính là Minh Huyền cùng Mộc Trọng Hi. Chuyện hắn hạ dược thật sự rất quá đáng. Nhìn thấy hắn đến, hai người lập tức ngừng sửa tường, lựa chọn tìm Tạ Sơ Tuyết báo thù.
Tạ Sơ Tuyết nghiêng người né tránh, vững vàng tiếp được mảng tường đang bay tới, nước trong chung trà cũng không sánh ra lấy một giọt, sau khi nhẹ nhàng tránh thoát, cười một tiếng: "Ai ai ai, đều nói các ngươi còn quá nhỏ, muốn đánh ta, lại tu luyện thêm mấy năm, nói không chừng mới có thể nha?"
Vừa nói xong, lại có thêm mấy mảng tường đập về phía hắn, mạnh mẽ đẩy Tạ Sơ Tuyết ra ngoài, Tần Phạn Phạn chân trước mới vừa bước vào Tàng Thư Các, sau lưng đã bị một mảng tường tập kích.
Ông ấy giận dữ quát: "Ai? Là ai dám đánh lén lão phu?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT