Mùi thuốc bắc nồng nặc xộc thẳng vào khứu giác, quện lấy không gian tĩnh mịch lan khắp gian phòng.
Khương Phức Oánh đưa miếng đường vào miệng khẽ cắn một cái. Đường giòn xốp, ngọt dịu tan nơi đầu lưỡi lưu lại dư hương phảng phất, đặc biệt lúc còn nóng càng khiến người ta ăn mãi không chán.
Từ khi biết nàng thích món này, mỗi ngày mỗi khi từ phủ nha trở về, Kỳ Thường Uyên đều cẩn thận mang theo một gói đường còn ấm nóng.
Nàng vừa nhai đường, vừa lặng lẽ nhìn chén thuốc đen đặc như mực đặt trên bàn.
Từ lúc trời còn tờ mờ sáng, nàng đã tự tay sắc thuốc, rồi lặng lẽ ngồi bên cạnh, ngắm nhìn thứ chất lỏng sánh đặc kia. Bao nhiêu tâm tư, bao nhiêu suy nghĩ ngổn ngang trong lòng nàng. Hạnh phúc, khổ đau, quá khứ, tương lai… dường như tất cả đều ẩn hiện trong làn khói thuốc mỏng manh, vẽ ra vô vàn viễn cảnh khác nhau.
"Khương nương tử!" Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, kéo nàng về thực tại. A Xu đứng bên ngoài, giọng nói trong trẻo như tiếng chim hót:
"Kỳ đại nhân đã định ngày khởi hành rồi. Hôm nay giờ Ngọ sẽ trở về, hỏi nương tử có gì đặc biệt cần mang theo hay không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT