Kỷ Thường Uyên ôm Khương Lan Nhược đang say giấc trong vòng tay, không cưỡi ngựa cứ thế từng bước chầm chậm đưa nàng trở về phủ đệ. 
Trước khi rời đi, chàng đã sai người thay nàng lớp đệm chăn mới, mềm mại tựa bông, êm ái vô cùng, hẳn là sẽ mang đến giấc ngủ an ổn.
Khi vòng tay ôm lấy thân hình bé nhỏ vào lòng, trong khoảnh khắc một ý niệm bất ngờ thoáng qua tâm trí chàng. Nếu như hài tử này thực sự không thể tìm thấy mẫu thân, chàng muốn giữ lại bên mình.
 Dẫu có chút bám người, có chút bướng bỉnh, lời lẽ đôi khi sắc bén nhưng sự hồn nhiên của hài tử lại khơi dậy nơi đáy lòng chàng một niềm mềm mại khó tả, khiến chàng không tự chủ mà muốn chiều theo ý.
Dù nàng hay dính người, luôn miệng líu lo còn có chút bướng bỉnh nghịch ngợm. Nhưng chỉ một cái nhăn mặt, một câu nói đơn thuần, lại khiến lòng chàng mềm nhũn vô thức muốn thuận theo mọi điều nàng nói.
Chàng bất giác nhớ đến đứa con còn chưa kịp chào đời của mình. Rõ ràng đã lâu lắm rồi chàng không còn nghĩ đến chuyện đó, vậy mà giờ đây, ôm Lan Nhược trong tay, ngắm nhìn mái đầu nhỏ nhắn tựa vào vai mình, nàng ngủ say đến khẽ ứa cả nước miếng.
 Chàng lại khẽ xoa mái tóc tơ mềm mại, cúi đầu, nhẹ nhàng chạm gò má mình lên khuôn mặt bầu bĩnh của hài tử. Thật mềm mại, tựa như chạm vào một đóa hoa xuân vừa hé nụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play