"Đại nhân, đây là thánh chỉ của bệ hạ, thánh ý không thể trái..."
"Thế tử..." Không Lo và Không Bụi theo sát phía sau, sắc mặt đầy khó xử: "Thế tử, tấu chương này... không thể viết!"
Kỳ Thường Uyên sải bước tiến vào thư phòng, vừa định nhấc bút lại nghe thấy lời can ngăn, cơn giận dữ trào dâng thành tiếng cười lạnh.
"Ta vì Đại Tần xông pha sa trường, vào sinh ra tử bao năm có từng oán trách một lời? Thế mà nay bị cổ trùng gặm nhấm, sống không bằng chết đến cả quyền báo thù cũng bị tước đoạt, thiên hạ này lại có đạo lý như thế sao?"
Thân thể này bị thương tích chồng chất chưa lành, bao phen tắm mình trong máu tươi, mùi tanh nồng thấm sâu vào da thịt, dù cố gắng tẩy rửa cũng chẳng thể nào dứt. Cả đời tận trung vì Đại Tần, mà một đạo thánh chỉ của bệ hạ lại muốn... “buông tha”.
Bệ hạ muốn Kỳ Thường Uyên giữ mạng cho Từ Thanh Việt. Nói trắng ra chính là bảo chàng nhịn.
"Ngay cả tấu chương giờ cũng không thể viết nữa sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT