Tiêu Hiểu nghe xong sắc mặt lạnh xuống, cô bước tới gần Tiêu Tam Muội, hỏi: “Tam Muội, còn em, em nghĩ như thế nào?”
Tam Muội lau mắt, mang theo một ý vị quyết tuyệt nói: “Em sẽ không gả, nếu như cha mẹ cưỡng ép em, em liền tìm dây thừng thắt cổ chết, trả lại cái mạng này cho bọn họ.”
Tiêu Hiểu vỗ đầu Tam Muội: “Con bé ngốc, cái gì mà chết với không chết, sinh mệnh đáng quý biết bao. Em không muốn gả thì không gả, đều thời đại mới rồi, ép hôn chính là tập tục xấu. Yên tâm, chỉ cần em không khuất phục, bọn họ sẽ không dám cưỡng ép gả em đi.”
“Thật sao?” Tiêu Tam Muội nghe xong lời của Tiêu Hiểu, trong mắt dâng lên hi vọng. Không biết vì sao, chị hai trước mắt vẫn dịu dàng như xưa, ngữ điệu cũng mềm mại, nhưng lời nói ra lại khiến cô ấy muốn tin tưởng.
“Tất nhiên là thật, em là em gái chị, sao chị lại nhìn em nhảy vào lò lửa được.” Tiêu Hiểu sửa sang tóc tai trước trán cho cô ấy, con bé này chắc chắn suy nghĩ cả đêm, sáng sớm đầu cũng chẳng chải đây mà.
Tiêu Hiểu dịu dàng thay cô ấy sửa lại đầu tóc, khiến cho lòng Tiêu Tam Muội vừa mềm vừa ấm, nín khóc mỉm cười: “Chị hai, không ngờ bây giờ chị đã học được khoác lác rồi, trước đây khi còn ở nhà là ai nhát gan giống thỏ? Nếu như không phải em và Tứ Muội bảo vệ chị, không biết chị sẽ bị bao nhiêu người ức hiếp! Chị còn biết cuộc sống đáng quý, thế ban đầu chị nhảy hố băng làm gì?”
Tiêu Hiểu ngượng ngùng cười: “chuyện lúc trước còn nhắc tới làm gì, chị biết sai rồi sửa lỗi còn chưa được hả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play