Vương Vệ không ngờ đang nói Tiêu Hiểu liền dán môi lên, khoảnh khắc đó trong đầu anh oành một tiếng, phảng phất có gì đó nổ tung, sau đó chẳng còn biết gì nữa, chỉ cảm thấy trên môi có cảm giác mềm mại. Anh vô thức nhắm mắt lại, gắt gao giam Tiêu Hiểu vào lồng ngực.
“Khụ...” Tiêu Tam Muội ho một tiếng, hai người đó không có phản ứng, bọn họ hôn quả thực quên hết mọi thứ, thậm chí cô ấy còn có thể nhìn rõ dáng vẻ hai mắt nhắm lại vẻ mặt say mê của chị hai.
“Khụ....” Tiêu Tứ Muội cũng ho theo một tiếng.
“Khụ!!!” Tiêu Lục Muội không hiểu, chỉ cảm thấy chơi vui, cô bé học theo dùng sức ho một cái, lại gọi chị hai.
Tiêu Hiểu và Vương Vệ cuối cùng cũng nghe thấy.
Vương Vệ ôm chặt Tiêu Hiểu vào trong lồng ngực, quay đầu nhìn thấy là mấy em gái của Tiêu Hiểu sắc mặt mới tốt một chút, nếu như dáng vẻ ban nãy của vợ anh bị người ngoài nhìn thấy, anh chỉ sợ hận không thể giết người!
Tiếp đó chính là xấu hổ thẹn thùng, mặt đỏ lựng, trừng Tiêu Hiểu, cúi đầu đi mất cứ như chạy trốn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play