Phùng Xuân hơi sửng sốt, lại cảm thấy Tiêu Hiểu nói có lý. Đúng vậy, nếu như không đưa lương thực của Vương Vệ cho cậu ấy, đến lúc đó cậu ấy muốn cả nhà lo việc cơm nước cho những người đến xây nhà giúp thì chắc chắn sẽ ăn nhiều lương thực hơn.
Vương Quyên thấy người do dự duy nhất là Phùng Xuân cũng bị vài lời của Tiêu Hiểu gạt đi, nóng nảy nói: “Vậy tại sao hai người nhất định phải xây nhà, ở chỗ bây giờ không phải là rất tốt sao?”
Ý cười trong mắt Tiêu Hiểu lập tức không còn: “Chị có từng đi xem qua phòng của chúng tôi chưa? Đó vốn là phòng chứa củi của nhà họ Vương, xập xệ chật hẹp thì không nói, còn bốn bề lọt gió. Lúc trời mưa, bên ngoài mưa lớn thì bên trong mưa nhỏ. Vương Vệ cao lớn, ở trong phòng đó còn không đứng thẳng người được. Căn nhà như vậy anh ấy đã ở suốt mười năm. Căn phòng như vậy, sao chị có thể không biết xấu hổ mà nói ra hai chữ ‘rất tốt’ được chứ?”
Lời của Tiêu Hiểu khiến anh cả Vương và anh hai Vương đỏ mặt, bọn họ luôn miệng nói áy náy với Vương Vệ, nhưng ngay cả chuyện cơ bản nhất cũng không chú ý đến.
Vương Quyên nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy, Vương Vệ vốn đã rất tức giận. Nhưng nhìn thấy dáng vẻ đau lòng thay anh của Tiêu Hiểu, nhất thời tâm tư hoàn toàn đặt vào việc lo lắng cho cô. Anh xoa xoa sau gáy của Tiêu Hiểu: “Đừng tức giận, vì cái thứ này không đáng giá.” Nếu như Tiêu Hiểu bị chọc giận, người đau lòng còn không phải là anh sao?
Tiêu Hiểu ừ một tiếng, cười cười với Vương Vệ, lúc quay lại nhìn Vương Quyên bỗng nhiên bĩu môi: “Chị ba hiền lành như vậy, em và Vương Vệ không so sánh được. Chị vào trong huyện, trở thành người thành phố, anh rể giỏi giang như vậy, chị lại thương mấy đứa Sơn Đông, lần này chắc chắn là mang theo rất nhiều thứ tốt về cho mấy đứa Sơn Đông rồi. Mấy đứa nó thật là có phúc, còn có thể dựa vào cô cả ăn lương thực hàng hóa.”
Triệu Yến đã sớm rất chán ghét Vương Quyên không có việc gì thì không thấy bóng dáng, vừa quay về đã hận không thể dọn hết đồ nhà mẹ đẻ đi. Rõ ràng là dựa vào thôn Tiểu Tiền và người nhà mẹ để ăn cơm. Nhưng lần nào quay về cũng ra vẻ như mình cao hơn người khác một bậc, vừa nhìn là cô ta tức giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT