Ông ấy vừa đến, giáo sư Vương đã kéo lấy ông ấy nói: “Trường học của các ông không phải là có khoa máy tính sao? Cho Tiêu Hiểu một quyền hạn, để em ấy có thể tùy ý tra cứu sách trong trường của các ông. Còn nữa, ông có thể giúp tôi đề cử xem, trong trường của các ông giảng viên khoa máy tính nào có trình độ tốt nhất, để thầy ấy dẫn dắt Tiêu Hiểu.” Nếu như có khả năng, ông ấy mong rằng Tiêu Hiểu chỉ là học sinh của một mình mình.
Đáng tiếc, trình độ của bản thân có hạn, ông ấy cũng không thể ngăn cản Tiêu Hiểu học kiến thức.
Tiêu Hiểu cười híp mắt đứng bên cạnh giáo sư Vương: “Giáo sư Từ, có được không ạ?”
Giáo sư Từ vừa nghe giáo sư Vương nói vậy, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi. Ông ấy trừng mắt nhìn giáo sư Vương một cái, quay lại cười nói với Tiêu Hiểu: “Tiểu Tiêu à, sao em lại muốn học máy tính? Ngành khoa học kỹ thuật sẽ chuyên nghiên cứu về một môn. Thiên phú của em là ở ngành Vật lý, chúng ta chuyên tâm học Vật lý thôi có được không?”
Tiêu Hiểu nhìn giáo sư Từ ngượng ngùng cười một tiếng, sau đó dưới ánh mắt mong đợi của giáo sư Từ, kiên định lắc đầu.
Giáo sư Từ đương nhiên sẽ không nổi giận với Tiêu Hiểu. Qua mấy ngày nay, cống hiến của Tiêu Hiểu đối với hạng mục đã nhiều hơn so với ông ấy nhiều, sớm đã trở thành bảo bối của các giáo sư trong phòng thí nghiệm.
Không tiện nổi giận với Tiêu Hiểu, giáo sư Từ trực tiếp chĩa mùi dùi về phía giáo sư Vương. Ông ấy kéo giáo sư Vương đi đến cuối hành lang, sắc mặt khó coi hỏi: “Lão Vương, rốt cuộc là ông có ý gì? Tiểu Tiêu trẻ tuổi, tâm tính không ổn định, sao ông còn càn quấy theo em ấy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play