Ngày hôm sau Tiêu Hiểu đi đến phòng thí nghiệm, trả sách lại cho giáo sư Vương.
“Giáo sư, thầy có thể giúp em tìm những quyển sách liên quan đến phương diện này nhiều hơn một chút được không?” Nếu như chỉ đọc vài quyển như vậy, cô sẽ trực tiếp tạo ra máy tính vượt qua trình độ của thế giới này, ít nhiều gì cũng sẽ có chút quá khác người.
Cho nên cô mong rằng có thể đọc thêm vài quyển sách, đến lúc đó tạo ra rồi cũng có thể nói rằng đã dựa vào kiến thức của người đi trước, không phải do cô dùng đầu óc nghĩ ra được.
Giáo sư Vương cất mấy quyển sách đi, ông ấy vốn tưởng rằng Tiêu Hiểu chỉ là nhất thời hứng thú, không ngờ rằng đã qua mấy ngày rồi, ngày nào sau khi trở về cô cũng đọc hết những tài liệu mà ông ấy tìm ra, ngày hôm sau còn đuổi theo ông ấy đòi sách đọc. Cho dù cô học như thế nào, chỉ riêng sự hiếu học này có giảng viên nào mà không thích chứ?
Nhưng đáng tiếc, ông ấy lắc đầu: “Dù sao thầy cũng không phải người đặc biệt nghiên cứu máy tính, không hiểu nhiều về phương diện này.” Ông ấy suy nghĩ một chút, không phải Thanh Đại đã mở chuyên ngành máy tính rồi sao? Còn có mấy vị nhân tài chuyên nghiệp ban đầu tham dự kiến tạo máy tính cũng đang làm giáo viên ngay tại khoa máy tính của Thanh Đại.
Gần quan được ban lộc, nhìn ánh mắt khao khát kiến thức của Tiêu Hiểu, hiện giờ giáo sư Vương cũng không nói ra được lời cự tuyệt.
Giáo sư Từ là giáo viên của Thanh Đại, ông ấy ở Thanh Đại có đức cao vọng trọng, cho dù Tiêu Hiểu không phải sinh viên của Thanh Đại, nhưng chỉ cần ông ấy lên tiếng để Tiêu Hiểu đi xem những tài liệu liên quan đến máy tính mà Thanh Đại cất giữ chắc cũng không có vấn đề gì. Nếu có thể có một giảng viên chuyên môn dẫn dắt Tiêu Hiểu thì càng tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT