Tiêu Hiểu hơi nghĩ liền hiểu tám phần là bị tiếng hô của Tráng Tráng dọa.
Bèn cười cười với nữ thanh niên tri thức này: “Đừng sợ, Tráng Tráng rất biết tính người, nó sẽ không khiến người bị thương ”
Tưởng Văn Văn trong lòng cười lạnh, nhìn một cái, Tiêu Hiểu lại đang làm ra vẻ. Thời gian dài như vậy, cô ta đã sớm phản ứng lại đây, lần đó cô ta tìm Tiêu Hiểu nói chuyện ngoài ruộng, xúi giục cô tiếp cận Lý Tri Tân. Tiêu Hiểu làm bộ chờ mong và sợ hãi, đến cả cô ta cũng lừa được. Hiện giờ vừa nhìn, chỉ sợ là lúc đó con ranh chết tiệt kia đã quyết định đá Lý Tri Tân, dáng vẻ giả bộ lúc ấy chính là vì chơi cô ta.
Cô ta là một nữ cường nhân trải qua thương trường đã lâu, thế mà lại bị một con bé nông thôn như Tiêu Hiểu chơi đùa, nói không chừng lúc cô ta khuyến khích Tiêu Hiểu, Tiêu Hiểu đang thầm chê cười cô ta.
Cho dù không vì Vương Vệ, Tưởng Văn Văn cũng không vừa mắt Tiêu Hiểu.
“Súc sinh chính là súc sinh, có thể biết tính người như nào? Giờ cô nói như vậy, nếu mọi người đều tin, gặp nó thì giảm cảnh giác, bị nó làm bị thương hoặc ăn thì cô có thể chịu trách nhiệm? Lời không có trách nhiệm thì bớt nói mới tốt.” Tưởng Văn Văn thản nhiên phản bác.
“Cô cmn…” Vương Vệ vừa muốn mắng ra miệng, Tiêu Hiểu liền nhẹ nhàng kéo tay anh, ý bảo trước hết anh đừng nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play