Đêm hôm ấy, trong Dã Lang cốc đen kịt như mực.
Đám người tụ tập ở đây ban ngày không dám nói to, ban đêm không dám thắp sáng, sống vô cùng ngột ngạt.
Vương tử Áo Cổ của Hồi Hột ngồi trên một tảng đá nhô ra dưới ánh trăng, bực bội nhai lương khô, lúc thì đập đập cánh tay, lúc lại gãi cổ. Đám côn trùng trong rừng núi này chắc chắn không nguy hiểm bằng bọn thằn lằn, rắn độc, bò cạp sa mạc. Nhưng Áo Cổ vốn chẳng sợ mấy thứ độc vật kia, lại sắp phát điên bởi lũ côn trùng dai dẳng này. Càng nghĩ càng bực, hắn nhổ toẹt miếng lương khô ra, cảm thấy miệng đắng như nhai sáp.
Thời tiết Trung Nguyên đúng là quỷ quái, vừa ẩm vừa oi. Vì sợ lộ tin, những ngày qua bọn họ đông người mà cứ phải trốn mãi trong khe núi này, dè dặt chờ toàn quân hội hợp.
“Còn phải chịu đựng kiểu sống thế này bao lâu nữa?” Áo Cổ ngửa đầu uống ngụm nước mát từ suối, do thuộc hạ vừa mới lấy về. Nước ngọt mát lành, chỉ là lạnh tới mức khiến răng hắn va lập cập.
“Điện hạ, người của chúng ta sắp tụ đủ cả rồi, ngài nhẫn nại thêm hai ngày nữa.” Quân sư khuyên.
Áo Cổ hất mạnh túi nước: “Ta một ngày cũng không muốn chờ! Giờ dẫn người xông vào hoàng thành, chặt đầu tên hoàng đế Đại Kỳ đó!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT