“Thật sự biết sao?”  Kỳ Sưởng lại hỏi.
Tô Nghê Cẩm gật đầu:
“Thật sự biết. Có điều, những lời này, thiếp cũng muốn nguyên vẹn gửi trả cho điện hạ. Chàng là phu quân của thiếp, phu thê vốn là một thể, nếu chàng có nỗi khổ gì, cũng có thể nói cùng thiếp nghe. Tuy rằng thiếp có thể không đủ năng lực giúp chàng giải quyết, nhưng chí ít, cũng có thể san sẻ cho chàng đôi chút.”
Dẫu chỉ là san sẻ một phần nhỏ, chỉ cần có thể khiến Kỳ Sưởng dễ chịu hơn một chút, Tô Nghê Cẩm cũng nguyện hết sức thử làm.
Kỳ Sưởng nhẹ nhàng xoa xoa hai má nàng, nâng khuôn mặt nghiêm túc nhỏ nhắn kia, cúi người hôn lên đôi môi hồng mịn, rồi ôm nàng vào lòng, khẽ nói:
“Ta mong nàng gả cho ta rồi, có thể thuận thuận xuôi xuôi, bình bình an an, phú quý đủ đầy. Ta nguyện sủng nàng, yêu nàng, làm nhiều việc vì nàng…”
Lời Kỳ Sưởng còn chưa dứt, liền nghe thấy giọng Tô Nghê Cẩm ấm ức vọng ra từ nơi lồng ngực:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play