Sau một hồi rúc vào lòng Kỳ Sưởng làm nũng, hắn cũng đành phải dậy vào triều. Trước khi đi, hắn dặn Tô Nghê Cẩm cứ ngủ thêm chút nữa, nhưng nàng lại trằn trọc mãi không thể nào chợp mắt.
Nàng dậy rất sớm, lúc ấy người hầu trong nội điện Đông cung mới vừa được cho phép vào trong. Nhìn thấy Thái tử phi thường ngày phải đến giữa buổi mới chịu dậy, hôm nay lại phá lệ dậy sớm, ai nấy đều thấy khó mà tin nổi.
Sau khi thức dậy, Tô Nghê Cẩm đi dạo trong vườn hoa trong nội điện. Trong đầu nàng vẫn không ngừng nghĩ tới cảnh tối qua nhìn thấy Kỳ Sưởng ở đây, trong lòng âm thầm lo lắng.
Nàng tuy chưa từng tiếp xúc với người bị mộng du, nhưng cũng biết đây là một chứng bệnh thường xuất hiện do tinh thần suy nhược, lo âu hoặc từng bị bóng ma thời thơ ấu ám ảnh.
Kỳ Sưởng là vị thần trong lòng mọi người, hoàn hảo không tì vết, dường như không có khuyết điểm nào, tựa như hắn sinh ra đã phải xuất sắc như thế, nhẹ nhàng, suôn sẻ, không cần cố gắng như bao người khác. Nhưng trên đời này sao có thành công nào mà không cần đánh đổi?
Chỉ là có người thể hiện sự cố gắng trước mặt người khác, còn có người thì âm thầm gánh vác phía sau.
Kỳ Sưởng từ khi sinh ra đã là Thái tôn, sau khi Hoàng đế đăng cơ liền trở thành Thái tử. Từ nhỏ đến lớn, luôn có vô số ánh mắt dõi theo hắn, trên vai gánh vác trọng trách mà người bình thường không thể nào gánh nổi. Mọi người đều chờ hắn trưởng thành, đủ sức gánh vác thiên hạ và Kỳ Sưởng đã làm được. Hắn nhận được sự công nhận và tán thưởng của tất cả mọi người, dùng thực lực tạo nên một lớp vỏ bọc thép không thể xuyên thủng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT