Vương Nguyệt Nga nhận lấy uống gần hết bát, làm việc đồng áng khát nước thật!
“Đổ thêm một bát cho cha và chú hai con, lão nhị à, không có cốc rồi, cậu uống tạm thế này nhé.”
Bà cười càng khách sáo, Tô Vệ Quân càng khó chịu, ông ta có thể không nhận ra bà chị dâu này đang bóng gió nói mình sao? Nhưng bây giờ ông ta chỉ là một kẻ bám nhà anh cả, ở nhờ nhà người ta thì phải cúi đầu, vì vậy miễn cưỡng nở nụ cười: “À, cảm ơn chị cả.”
Tô Vệ Quốc giả vờ không nhìn thấy, vẫn nhìn về phía cửa vào núi, kinh hô: “Đến rồi, lại có xe xuống núi rồi!”
Những người trên xe nhìn thấy Tô Hàm liền lái xe đến, dừng lại rồi có mấy người quen xuống xe.
Tô Thiên Bảo vui vẻ hét lên: “Là anh Từ và anh Tần à! Các anh chạy ra được rồi!”
“Thiên Bảo à, nhìn thấy các em, anh vui quá.” Anh Từ gật đầu với Tô Vệ Quốc, cười với Tô Thiên Bảo: “Chị em đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play