"Cha cùng mẹ đã sinh ra con và nuôi dưỡng con nên người, cho con cơm ăn và áo mặc, cho nên chờ đến khi con trưởng thành cũng sẽ nuôi lại cha mẹ, đây là nguyên tắc công bằng. Dù cha mẹ không thương con, con cũng chả sao cả, càng sẽ không chạy đến cầu xin chút bố thí từ người khác."
Mặt già của Hoa Quốc Khánh nóng rát, cứ cảm thấy mấy lời này của Hoa Dạng như đang nói cho ông nghe.
"Oa, ở đây có bán đồng hồ nữa nè." Hoa Dạng giả bộ như không biết gì, vui vẻ chạy tới quầy hàng, ánh mắt vừa đảo qua, lập tức nhìn trúng một mẫu đồng hồ nam, cô bảo người bán hàng lấy ra cho mình xem thử.
"Cha, cha thấy đồng hồ này có đẹp không? Con mua tặng cho cha nha?"
Hoa Quốc Khánh vừa nghe cái đồng hồ có giá 120 khối liền bị doạ cho sợ, liên tục xua tay từ chối: 'Không không không, quá mắc, cha không cần đâu, trong nông thôn cũng chả được mấy người đeo đồng hồ."
Miệng của Hoa Dạng ngọt như mía lùi, lập tức nói: "Nhưng cha là cha của con, tiêu tiền cho cha thì có làm sao? Có mắc đến mấy con cũng không tiếc."
Hoa Quốc Khánh nghe con gái nói lời ngon tiếng ngọt, trong lòng vui vẻ không thôi, người bán hàng đứng bên cạnh cũng rất dẻo miệng, nhanh chóng chen vào khen ông là người có phúc, làm cho Hoa Quốc Khánh cười tươi như hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT