"Cái đứa nhỏ này, ban ngày ngoại trừ đi học, còn phải làm việc, chuyện gì trong nhà cũng không thoát khỏi tay nó." Bà cụ Ngôn thiệt tình xót cho Hoa Dạng: "Tan học rồi còn chạy đi bày quán bán hàng phụ mẹ nó, lúc về mệt bở hơi tai, ngay cả cơm cũng nuốt không vô, haizzz, thật là tội nghiệp mài"
Tuổi của Hoa Dạng bây giờ còn quá nhỏ, nếu đủ tuổi thành niên thì cô cũng sẽ không hao tổn tâm cơ, ý đồ khiến Hoa Quốc Khánh lên huyện cho bằng được như thế này.
"Cảm ơn bà mỗi ngày đều cho mẹ con cháu cọ cơm tối, bà giúp chúng cháu một chuyện lớn rồi đấy."
Bà Ngôn nhìn cô một cái thật sâu, trước đó hai người chưa từng thương lượng qua với nhau, không ngờ bây giờ lại phối hợp trôi chảy liền mạch như vậy, đứa nhỏ này quá mức thông minh, thật khiến người khác phải tán thưởng: "Như thế đã là gì, buổi tối cháu còn phải ôn bài, sau đó lại đi chuẩn bị món kho cho ngày mai đó thây, thật vất vả cho cháu."
"Cháu còn nhỏ, chịu khổ một chút cũng không sao, hiện tại mà không nỗ lực thì sau này sẽ hối hận." Ban nãy Hoa Dạng lỡ ăn quá nhiều, bây giờ cái bụng no căng, cô phải uống một ly sơn trà để tiêu thực, vừa uống vừa thong thả nói tiếp: "Cháu muốn kiếm nhiều tiên cũng đều có lí do cả, mai mốt phải vào đại học này, tiền dưỡng lão cho cha mẹ này, còn phải mua cho bọn họ một căn nhà lớn, mỗi ngày đều được ăn thịt cá nữa."
Bà cụ Ngôn vỗ vỗ bả vai của cô: "Đứa nhỏ ngoan, đúng là tiền có thể giải quyết rất nhiều chuyện, bây giờ nhà nào có điều kiện đều thuê người giúp việc để đỡ vất vả, cuộc sống cũng sẽ thoải mái hơn."
Nội tâm của Hoa Quốc Khánh lại chịu chấn động lần hai, vẻ mặt của ông hiện lên một nỗi phức tạp. Ngôn Mạch nhìn qua nhìn lại, trong lòng như chợt hiểu ra điều gì, hai người bọn họ đang hợp tác với nhau để bẫy chú Hoa sao? Còn ăn ý như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play