Hoa Dạng thấy thái độ lồi lõm của đối phương, chút ấn tượng tốt ban đầu đã nhanh chóng rơi xuống đáy cốc, uổng cho một gương mặt đẹp thế này, tính tình lại cáu bản khó chịu, tốt xấu gì cũng phải hỏi tình huống rõ ràng rồi hãy đuổi người chứ, đúng là làm ơn mà mắc oán.
"Này, cậu kia, sao vừa mở miệng là bốc mùi vậy hả, đề nghị cậu ngày thường siêng đánh răng một chút."
Ngôn Mạch: ".." Ở đâu ra người vô lí như vậy, xông vào nhà người ta lục lọi đồ còn lớn lối?
Không khí đang tràn ngập mùi thuốc súng, lúc này giọng của bà cụ vang lên.
"A Mạch, cháu về rồi đấy à?" Bà Ngôn run rẩy đi tới, Trương Tuệ đứng bên cạnh đỡ cánh tay bà.
Hai người bọn họ mới đi nhà vệ sinh công cộng về, ban đầu bà cụ bảo đi một mình cũng được, dặn hai mẹ con cứ đợi ở trong phòng, nhưng Trương Tuệ lại lo lắng nên đi theo.
Ngôn Mạch thấy sắc mặt của bà nội trắng bệch như tờ giấy, không nhịn được có chút khẩn trương: "Bà nội, bà bị sao vậy, bà không khoẻ chỗ nào nói cháu nghe đi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play