Hoa Dạng còn chưa kịp phản ứng, Trương Tuệ đã nhanh chóng lao tới. Cô chép miệng nghĩ thầm, không phải là bà ấy định ăn vạ đấy chứ?
Hai người tiến lại gần xem thử, thấy là một bà cụ già yếu, hai mắt đang nhắm chặt, sắc mặt cũng đỏ bừng đến doạ người, chắc hẳn là đã ngất xỉu rồi.
Trương Tuệ lấy tay lay lay bà cụ, vẻ mặt đây nôn nóng:"Bà ơi, mau tỉnh lại đi, có nghe tôi nói gì không?”
Hoa Dạng không phải là người nhiệt tình thích lo chuyện thiên hạ, nhưng cô cũng không thể trơ mắt đứng nhìn một bà cụ té xỉu ở ven đường rồi bỏ mặc được.
"Mẹ, hay là chúng ta đưa bà ấy đi bệnh viện đi, mẹ có biết bệnh viện ở chỗ nào không?”
Trương Tuệ từ trước đến giờ chưa từng lên huyện thành lần nào, đương nhiên cái gì cũng không biết, vì vậy bà lắc đầu không ngừng:"Con mau tìm những người xung quanh đây để hỏi thăm một chút, chạy nhanh lên."
Hoa Dạng chạy một đoạn mới nhìn thấy một nhà bán đồ ăn vặt, cô lại hỏi mới biết bệnh viện cách chỗ này tận mấy con phố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT