Mặt ông Hoa nhanh chóng đỏ bừng lên vì xấu hổ: "Suốt ngày chỉ biết ăn với ăn, mày là quỷ c.h.ế.t đói đầu thai à."
Hoa Quốc Khánh vừa nghe câu này thì sắc mặt cũng thay đổi theo, ông kéo con gái ra sau lưng, tức giận nhìn chằm chằm cha mình, cảm thấy cực kì hoang mang, ai đời lại đi nói cháu gái ruột của mình như vậy?
Hoa Chí Hồng cũng cau mày lên tiếng: "Ông nội, tết nhất nói cái gì mà ma với quỷ vậy, không sợ xui xẻo à?"
Trương tuệ lấy một túi toàn là giấy khen học sinh giỏi với phiếu điểm ra rồi đưa cho ông Hoa: “Cha, cha xem một chút, Hoa Dạng nhà con kỳ thi nào cũng đứng đầu khối hết, còn nhận cả phỏng vấn, cha có biết phỏng vấn là gì không? Chính là báo chí tin tức này nọ, cả đời nhà họ Hoa chúng ta không có đứa nhỏ nào ưu tú như vậy đâu."
Chướng mặt con gái bà sao? Vậy thì thử so sánh xem, coi ai thua kém hơn ai?
"Lên báo?" Nhóm người già vừa nghe mấy lời của Trương Tuệ, ai nấy đều sửng sốt, đó là nơi chỉ những nhân vật lớn mới được lên, một đám tiểu thôn hương dã như bọn họ cũng chỉ có thể nhìn mà mơ ước: "Ông Hoa, mộ phần tổ tiên nhà ông bốc khói rồi."
Tâm trạng của ông Hoa hết sức phức tạp, từ trước đến nay ông ta chưa bao giờ nhìn nhận Hoa Dạng một cách nghiêm túc, một đứa cháu không đáng chú ý mà thôi, thậm chí ông còn cảm thấy đứa nhỏ này thua xa Hoa Vũ nhà thằng hai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT