Ông Hoa vừa nghe người khác nhắc đến Hoa Quốc Khánh, trong lòng thầm chửi một tiếng, thằng ba nói đi là đi, đã vậy còn một đi không trở lại, làm ông ta tức điên lên.
Nếu như Hoa Quốc Khánh ở nhà thì tốt rồi, rất nhiêu việc đồng áng đều có thể để ông làm, dù là ra ở riêng thì cha mình kêu phụ chẳng lẽ nó còn có thể từ chối?
Thằng hai vốn là người láu cá, ngoài miệng nói thì dễ nghe nhưng chưa bao giờ phụ giúp gì cả, nhưng thằng ba thì khác, bởi vì tính nó từ nhỏ đã thật thà dễ bảo.
"Không thể nào, chắc do bận quá, với lại dạo này nhà bọn nó làm ăn cũng phát đạt, chắc là không bỏ được."
Ông Hoa còn có thể nói gì bây giờ? Hiện tại ông cũng không biết gia đình Hoa Quốc Khánh đang ở chỗ nào, nói cháu đích tôn nhắn với hoa Dạng bảo thằng ba về nhà, nhưng mãi vẫn chả thấy tin tức.
Một ông già khác lại cười ha hả rồi nói: "Đã nói là ông có phúc mà, một đứa con trai là đội trưởng đội sản xuất, hai đứa còn lại đều mở cửa hàng buôn bán, thật sự làm người khác hâm mộ, nghe nói nhà thằng hai ở trên trấn mở tiệm tạp hóa làm ăn rất được đúng không, không biết thằng ba như thế nào?"
Trong lòng ông Hoa thầm than khổ, nhà thằng hai nói mở cửa hàng tạp hóa ở trên huyện, kết quả lại xa trời lạ đất, tìm không được mặt tiền mở quán, đành phải xám xịt trở về, mở một cửa tiệm trong trấn, vì sợ xấu hổ với bà con trong thôn nên cả nhà ở lại ngay cửa hàng, ít khi nào về nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play