Cả hai bên đều là người nhà, cô ấy có thể nói ai đây?
Được rồi được rồi, không nói ra còn có thể duy trì mối quan hệ tốt như vậy, sau này có lẽ mẹ cũng không có cơ hội gì để gặp Đường Đường.
Bình minh ló dạng ở phía đông, mặt trời bắt đầu mọc.
Ánh nắng rực rỡ buổi sáng, Thẩm Đường rời giường, cả người cô cảm thấy vô cùng sảng khoái, Thẩm Đường ra khỏi phòng thì đã thấy cha mẹ ngồi trong phòng khách.
Mà Thẩm Đại Chí và Ngô Thúy Bình thấy Thẩm Đường đi ra, cả hai đều đồng thời nở một nụ cười xán lạn như hoa hướng dương.
“Đường Đường, con dậy rồi à, sao không ngủ thêm một lát nữa đi? Bây giờ mới tám giờ thôi, con dậy sớm thế à?” Ngô Thúy Bình tiến lên một bước giữ chặt tay của con gái, sau đó bà ấy đau lòng nói: “Đường Đường, con gầy mất rồi, ở bên ngoài có phải không ăn ngon không? Nhìn mặt nhọn đi rồi này.”
“Cha mẹ, sao cha mẹ lên sớm vậy ạ, hơn sáu giờ hai người đã ra khỏi cửa đúng không? Hơn sáu giờ sắc trời còn chưa sáng tỏ, hai người ra ngoài sớm như vậy không an toàn đâu ạ.” Thẩm Đường nói một câu, sau đó lại tiếp tục nói: “Mẹ, con chỉ gầy đi một chút xíu thôi, hơn nữa mọi người đều nói con gái gầy một chút mới xinh, mập mạp sẽ rất khó coi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play