Sau đó Thẩm Đường chú ý tới sắc mặt của bà ta đột nhiên thay đổi, không biết vì sao bà ta lại dùng ánh mắt vi diệu mà nhìn cô.
Nụ cười trên mặt Thẩm Đường nhạt đi một chút, nhưng cô vẫn đứng nói chuyện với Đào Đào.
Bà ta dẫn mấy người vào nhà, trên đường gặp hàng xóm, bà ta ngoài cửa nhưng trong không cười chào hỏi người khác, trong giọng điệu của bà ta, mặc dù đang phụ hoa đối phương khen Thẩm Đường, nhưng nụ cười trên mặt thật sự rất giả tạo.
Kim Dung Hoa quả thật không vừa mắt cô em chồng này của Lưu Mỹ Lan, dù sao trước đó bà lão nhà họ Thẩm cũng không vừa mắt con gái Lưu Mỹ Lan, từ khi gả vào cửa, mỗi một lần trở về nhà mẹ đẻ, không lần này là Lưu Mỹ Lan không phàn nàn kẻ chuyên gây rắc rối là Thẩm Đường cứ liên tục phá vỡ cuộc sống bình thường giữa con gái và con rể.
Vào trong nhà, Kim Dung Hoa khách sáo nói: “Quang Minh, Thẩm Đường, hai đứa ngồi đi, mẹ đi rót nước, Mỹ Lan, con cầm đường trắng giúp mẹ đi.”
Lưu Mỹ Lan đi theo bà ta vào bếp với vẻ mặt khó hiểu, khi vừa vào cửa, cô ấy không khỏi liếc nhìn con Thẩm Quang Minh, Thẩm Đường và con trai Đào Đào đang ngồi trong phòng bếp, khi thấy ba người đều đang nói chuyện, Lưu Mỹ Lan thu hồi tầm mắt.
“Mẹ, mẹ làm gì vậy? Sắc mặt này của mẹ là trưng ra để cho con nhìn hay là cho Quang Minh nhìn đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT