Chân Bảo Lộ nói xong liền hối hận, lại thấy bộ dáng Tiết Nhượng ngu ngơ, càng thấy tức cười, mây hồng đầy trời, mắt to long lanh hung hăng trợn lên nhìn hắn: "Không muốn thì thôi."
Gương mặt nàng nóng đến ửng đỏ, cuối cùng vẫn thẹn thùng, làm bộ muốn đứng dậy đi xuống. Lúc này Tiết Nhượng mới phản ứng được, một phen nắm lấy tay nàng. Chân Bảo Lộ không nhìn hắn, cúi đầu liếc mắt nhìn bàn tay to của hắn đang nắm tay mình, khe khẽ nói, "Ta phải trở về rồi."
Tiết Nhượng nói: "Ta đưa nàng."
Chân Bảo Lộ khẽ ừ, nhưng không quan tâm tới hắn. Tường hơi cao, hắn đứng dậy đỡ nàng, chuẩn bị cõng nàng xuống. Bất quá lúc này Chân Bảo Lộ lại không để cho hắn cõng, giận dỗi nói: "Tự ta có thể xuống."
Mi mày Tiết Nhượng hàm chứa ý cười ôn hòa, buông tay nàng ra, tự mình dễ dàng nhảy xuống, rồi sau đó đứng phía dưới, ngửa đầu nhìn nàng.
Trong lòng Chân Bảo Lộ càng thêm buồn bực, thầm nghĩ: Hắn nghe lời như vậy làm gì? Cũng không phải Chân Bảo Lộ không có cách xuống, chỉ là nếu muốn xuống, tư thế kia khó tránh khỏi bất nhã. Nàng là một cô nương, tự mình làm cũng không thèm để ý những thứ này, nhưng nàng không muốn ngay trước mặt Tiết Nhượng xuống một cách chật vật như vậy.
Chân Bảo Lộ cực kỳ buồn bực, thì thấy nam tử tuấn mỹ phía dưới dùng ánh mắt dịu dàng nhìn nàng, từ từ dang hai tay ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT