Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, tôi vừa sợ hãi vừa phẫn nộ. Ban đầu, tôi nghĩ rằng cậu ta chính là chủ nhân của chiếc hộp đỏ đẫm máu ở nhà họ Trương, đến để giết tôi.
Nhưng không phải. Tôi đã sai hoàn toàn. Kẻ đó không thể tìm ra tôi nhanh đến thế. Còn cánh tay đứt của ‘Diệp Bối Bối’ lại khiến tôi nhớ đến vài ngày trước, khi tôi tận mắt thấy trưởng thôn gần như chặt đứt chân trước của con dã thú. Vị trí đứt gãy của cánh tay và chân nó giống hệt nhau!
Hóa ra, kẻ kéo tôi lên núi chính là con dã thú mà tôi luôn muốn giết. Nó đã thành tinh, có thể hóa thành người. Nhưng nó đã ăn thịt cha mẹ tôi, ăn thịt cha mẹ tôi!
Nỗi sợ trong lòng tôi lập tức tan biến. Tôi siết chặt cái cuốc trong tay, nhìn chằm chằm vào nó: “Tao sẽ giết mày! Mày ăn thịt cha mẹ tao!”
Tôi lao tới, giơ cuốc lên và đập thẳng xuống đầu nó. Nhưng nó giơ tay ra, túm chặt lấy cuốc của tôi. Với một cú vung mạnh, nó hất tôi cả người lẫn cuốc văng ra xa. Tôi ngã mạnh xuống đất, đau đớn đến mức suýt ngất đi, nhưng tôi vẫn gượng dậy, nhặt cuốc lên và lao tới lần nữa.
Nó nhìn tôi với ánh mắt độc ác, từng bước tiến lại gần. Máu chảy từ đầu nó xuống – vết thương do tôi dùng đá đập lần trước. Khuôn mặt nhỏ nhắn ấy giờ đầy máu, trở nên hung tợn và đáng sợ. Nó dùng tay giữ cánh tay gần như đứt lìa kia, và rất nhanh, trên cơ thể nó mọc ra những sợi lông đen. Đôi mắt nó xanh lè, khuôn mặt bắt đầu méo mó, trở nên quái dị kinh hoàng.
Đột nhiên, nó biến mất. Ngay lúc tôi còn đang bàng hoàng, tôi cảm giác một luồng sức mạnh nhập vào cơ thể mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT