Khi nhìn thấy dòng chữ ngắn ngủi trên màn hình điện thoại, tôi cảm giác như vừa bị dội cả xô nước lạnh từ đầu đến chân. Đầu óc trống rỗng hoàn toàn.
Điều này sao có thể? Diệp Bối Bối đang ở ngay trước mắt tôi, bước đi bình thường. Nếu cậu ấy lén gửi tin nhắn để hù dọa tôi, tôi chắc chắn phải nhìn thấy, nhưng hai tay cậu ấy hoàn toàn thả xuống, không hề cử động. Vậy thì làm sao gửi được tin nhắn?
Nhưng cái tên lưu trong danh bạ không thể sai được. Đây là số Bối Bối đã tự tay lưu trong máy tôi. Hay là bố mẹ Bối Bối gửi? Cũng không thể nào, họ là người lớn, sao lại gửi một tin nhắn kiểu hỏi thăm như vậy?
Tôi cố gắng kìm nén nỗi sợ, trấn tĩnh bản thân, rồi ngay lập tức nhắn lại theo số trong danh bạ: “Diệp Bối Bối, cậu đang ở đâu?”
Nếu “Diệp Bối Bối” trên điện thoại trả lời, thì có nghĩa người đang kéo tôi lên núi lúc nửa đêm không phải là Bối Bối thật. Nhưng nếu không, vậy thì... người trước mặt tôi này là ai?
Ý nghĩ này làm mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Tôi nhìn lén xuống chân Bối Bối. Chân cậu ấy chạm đất, không hề lơ lửng. Cậu ấy là người, không phải ma.
“Cậu còn đi không đây?” Từ phía xa, Bối Bối dừng lại và quay đầu nhìn tôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT