Ăn dưa mà cũng có đạo đức công cộng nữa hả?

Có biết nói nửa chừng như vậy dễ làm người ta tức chết đấy!

Đám con ông cháu cha nghe xong bực bội, dựng thẳng tai lên, tuy nhiên người trong cuộc thì có vẻ khá hứng thú, quay sang nhìn Tống Nhất Xuyên.

Chỉ nghe thấy tiếng lòng chậm rãi, không nhanh không chậm

––“Ồ, thì ra là người thừa kế trong ân oán hào môn đúng không? Thua cuộc chiến tranh giành ngôi vị, bị trục xuất ra nước ngoài, nằm gai nếm mật suốt ba năm trời à?”

––“Lần này anh về nước là để lấy lại tất cả những gì thuộc về mình sao?”

––“Không tệ, không tệ, đúng là một nhân vật đáng gờm.”

Nhóm người thừa kế tài phiệt nghe xong bừng tỉnh, gật đầu lia lịa.

Ra vậy, ra là vậy!

Hóa ra chuyện Diêm Cẩn Dự từ bỏ vị trí tổng tài và rời đi không một tiếng động trước đây, là do bị gia tộc ép buộc.

Quyết định của các bậc trưởng bối nhà họ Diêm đúng là một sai lầm lớn. Dù anh chỉ là con riêng, mẹ lại không có địa vị cao, nhưng thủ đoạn sấm sét của anh thì chẳng ai trong nhà có thể sánh nổi.

Những năm qua, anh bỏ mặc gia tộc nhưng lại kiếm được bao nhiêu dự án lớn mang về hàng tỷ?!

Tổn thất này không cách nào tính nổi.

Nếu không nhanh chóng mời anh quay lại, e rằng báo cáo tài chính năm nay của tập đoàn Diêm Thị sẽ ngày càng thê thảm!

Nhóm người thừa kế cùng chung suy nghĩ, nhưng ngay lúc đó, trong đầu họ lại vang lên giọng nói của Tống Nhất Xuyên:

––“Chậc chậc chậc, đáng tiếc thật.”

“????”

Nhóm người thừa kế lập tức phấn khích hẳn lên.

Đáng tiếc gì chứ?! 

Nói tiếp đi mà!

Nhóm người thừa kế vò đầu bức tai nhưng Tống Nhất Xuyên chẳng buồn để ý, vẫn điềm nhiên nhắm mắt, thậm chí còn bắt đầu thư giãn.

Trời đất ơi, thế này đúng là tra tấn người khác mà!

Ai mà không muốn biết thêm về điểm yếu và bí mật của đối thủ cạnh tranh chứ?!

Thế nhưng mắc kẹt nửa chừng?

Muốn lấy mạng người ta mà…

Trên xe buýt, Lục Thần nhìn thấy các nam khách mời không hẹn mà đều quay sang trừng mắt với Tống Nhất Xuyên, ánh mắt lộ rõ khát vọng mãnh liệt khó che giấu.

Trong lòng anh ta lập tức dấy lên nghi hoặc.

Tống Nhất Xuyên từ đầu đến giờ tham gia chương trình này, cơ bản chẳng nói được mấy câu.

Rốt cuộc cậu ta làm thế nào mà lại thu hút được nhiều sự chú ý đến vậy?!

.…

Chuyến xe kéo dài khoảng một tiếng rưỡi, cuối cùng cũng đến địa điểm quay chụp.

Trời xanh biển xanh, biệt thự trên bãi cát, cảnh đẹp không sao tả hết, biệt thự hiện đại mà xa hoa toát lên sự đẳng cấp.

Không hổ danh là chương trình hẹn hò cấp cao, chẳng dành cho số đông.

Ba vị tiểu thư danh giá đã đến từ trước, khoác trên mình những bộ bikini gợi cảm, đang vui đùa bên bể bơi.

Khi các nam khách bước vào biệt thự, cảnh tượng đầu tiên họ nhìn thấy chính là hình ảnh nhiệt tình và đầy quyến rũ ấy.

“Chào các anh nhé?”

Giọng nói trong trẻo vang lên, đồng thời nước bắn tung tóe. Một mỹ nhân bước ra khỏi làn nước, khuôn mặt nghịch ngợm mà xinh đẹp như tỏa sáng trước ánh nhìn của tất cả.

Fans lại một lần nữa cảm xúc bị đẩy lên cao trào.

【 Thật không ngờ là cô công chúa nhỏ đình đám Vu Giai Giai?! Tôi mê nhan sắc của cô ấy quá! Ai mà có thể từ chối nét ngọt ngào và đáng yêu này cơ chứ? 】

“Hello, chào mừng mọi người.” Một giọng nói khác vang lên trên màn hình.

【 Hứa Kỳ! Cô ấy cũng tham gia sao?! Không phải đang ở nước ngoài thi người mẫu sao?! A a a a, quả nhiên chân dài hết phần thiên hạ! 】

Chưa kịp để fans bình tĩnh lại, một quý cô với phong thái ngạo mạn bước ra từ bể bơi.

Cô khẽ nghiêng đầu, nở một nụ cười quyến rũ đầy mê hoặc: “Chào mọi người, lâu rồi không gặp. Hy vọng lần này chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ.”

【 Ha ha ha, đúng là chị Trần Kỳ Vi Vi! Tất cả đều là những nhân vật đình đám và quyền lực, còn làm bộ như không quen biết nữa cơ?! 】

Kéo theo vali hành lý, Tống Nhất Xuyên thoáng liếc qua ba nữ khách mời, phát hiện họ quả thực là những mỹ nhân hiếm có. Không chỉ xuất thân danh giá, họ còn có năng lực cá nhân nổi bật, đều là những nhân vật xuất sắc trong lĩnh vực sự nghiệp của mình.

Nhưng tiếc thay, dù ưu tú thế nào cũng không thể thu hút quá nhiều sự chú ý hay nhận được sự ưu ái.

Không còn cách nào khác

Ai bảo đây là một bộ đam mỹ cơ chứ.

Họ cũng như cậu chỉ là nền cho Lục Thần tỏa sáng.

Cuối cùng, vì Lục Thần quá được yêu thích, các cô ấy bắt đầu nghi ngờ cuộc đời mình:

Vu Giai Giai: “Mình đáng yêu ngọt ngào thế này mà họ lại chê sao?!”

Hứa Kỳ: “Người mẫu đỉnh cấp mà chẳng bằng một cái bóng sao?!”

Trần Kỳ Vi: “Ngực lớn thế này mà họ cũng không để ý ư?!”

Vì vậy, dù ba người nữ khách mời có nhiệt tình chủ động thế nào, các nam khách quý cũng chỉ hơi gật đầu coi như đáp lại, rồi chẳng hẹn mà cùng tiến về phía Tống Nhất Xuyên, ghé sát tai vào, dáng vẻ như đang nghe lén bí mật gián điệp.

Đạo diễn ngồi sau màn hình quan sát thấy cảnh này, không khỏi nhíu mày:

“……”

Vừa mới bắt đầu quay mà Tống Nhất Xuyên đã được chú ý đến vậy sao?

Không thể nào, rõ ràng cậu ta chỉ là một kẻ chẳng có gì nổi bật.

Dù rằng vừa được gia đình hào môn nhận về, từ đó lên chức cậu ấm nhà giàu, giá trị tài sản tăng vọt.

Nhưng những người này đâu phải kiểu thiếu tiền để mà bị thu hút như vậy?!

Không chỉ đạo diễn đầy nghi hoặc, mà ngay cả Lục Thần, đứng ở hàng cuối cùng, cũng lộ ra sắc mặt khó coi.

Để thoát khỏi danh xưng “con trai của bảo mẫu” và thực hiện kế hoạch báo thù thuận lợi, Lục Thần đã dốc hết sức mình, làm bài tập kỹ lưỡng, từng lời nói, hành động đều bám sát sở thích của nhóm phú nhị đại, và anh ta đã thành công nhận được không ít cảm tình.

Dựa theo kinh nghiệm trước đây, Lục Thần tin rằng ngay khi anh ta xuất hiện, ánh mắt của các đám kế thừa tài phiệt sẽ đổ dồn về phía mình, thậm chí có thể dẫn tới những màn tranh giành tình cảm kịch liệt về sau.

Anh ta thậm chí chắc chắn rằng trong vòng bỏ phiếu đầu tiên tối nay, mình sẽ được bầu chọn là nam khách mời được yêu thích nhất, từ đó thuận lợi tiến bước vào giới giải trí.

Không hiểu vì sao, Lục Thần luôn tự tin đến vậy.

Giống như vận mệnh đã an bài, anh ta chính là vai chính của thế giới này.

Bất kể chuyện gì chờ đợi phía trước, cuối cùng đều sẽ thành hiện thực, như một giấc mộng được dệt nên từ sự chắc chắn.

Sự thật lần lượt chứng minh, anh ta chưa từng đi sai đường.

Cho đến hôm nay…

Thế nhưng, lại xuất hiện một tình huống hoàn toàn không hợp với dự tính của anh ta?!

Rốt cuộc, vấn đề nằm ở phân đoạn nào?

Trong khoảnh khắc ấy, Lục Thần không giữ được vẻ ôn hòa trầm tĩnh thường ngày. Đôi mày khẽ nhíu lại, ánh mắt bất giác lộ ra tia không mấy thiện cảm khi nhìn về phía Tống Nhất Xuyên.

“Ghen tị sao?”

Một giọng nói lạnh lùng, khàn khàn vang lên bên tai, khiến Lục Thần không kịp phản ứng mà ngỡ ngàng sững lại.

Anh theo phản xạ quay đầu, chạm ngay vào ánh mắt sâu thẳm, lạnh lẽo của Diêm Cẩn Dự.

“Anh.... Anh Dự? Anh đang nói gì vậy?”

“Tôi đang hỏi có phải cậu đang ghen tị với Tống Nhất Xuyên đúng không?” Diêm Cẩn Dự lặp lại, giọng nói thản nhiên.

Lục Thần vội vàng thu lại biểu cảm thất thố, nở nụ cười dịu dàng: “Không đâu! Thân phận của tôi và Nhất Xuyên khác nhau, tôi tự hiểu rõ mà.”

“Tự mình hiểu rõ?” Khóe miệng Diêm Cẩn Dự nhếch lên, lộ ra nụ cười đầy ý tứ: “Nhưng tham vọng trong ánh mắt cậu lại chẳng hợp chút với bốn chữ đó chút nào.”

Lục Thần: “Tôi…”

Anh ta định lên tiếng giải thích nhưng Diêm Cẩn Dự đột nhiên quay đầu, giống như nghe thấy điều gì đó không bình thường. Đôi mắt khẽ híp lại, anh bước nhanh về phía trước.

Lục Thần lập tức đi theo vài bước, lặng lẽ dựng tai nghe ngóng.

Thế nhưng, thời gian từng giây từng phút trôi qua, ngoài phần giới thiệu quy tắc từ trợ lý chương trình, chẳng có gì khác biệt xuất hiện.

Vậy thì, vấn đề là gì?

Rốt cuộc người thừa kế tập đoàn tài phiệt này đang chờ mong điều gì từ Tống Nhất Xuyên?

..…

Cố Vân Dư, tam công tử của tập đoàn Cố thị, lần này cảm thấy lo lắng.

Bởi vì Tống Nhất Xuyên vừa mở miệng đã nói rằng nhà hắn có một quả dưa lớn.

Được rồi, có dưa thì nhận.

Nhưng có thể đừng nói ra trong tình huống như thế này không?

Hắn không muốn trở thành trò cười giống như Hoắc Nhân Kiệt!

Cố Vân Dư liếc nhìn Hoắc Nhân Kiệt, người đang cười hả hê vì tình cảnh của mình, trong lòng âm thầm tức giận. Hắn mở miệng định đổi chủ đề nhưng đáng tiếc vẫn chậm một bước.

Chỉ nghe thấy Tống Nhất Xuyên cảm thán bằng một giọng đầy cảm xúc:

–– “Con gái nuôi nhà họ Cố này...”

–– “Ai dà dà...”

–– “Thật không ngờ...”

Cố Vân Dư lập tức rùng mình: “...”

Không ngờ cái gì chứ?!

Hắn như nghẹt thở

Muốn mạng của hắn đúng không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play