Nhìn gương mặt đạo diễn Lý Minh Thành đổi thành màu gan heo, vợ chồng nhà Tống vội vàng tiễn khách. Sau đó lo lắng đưa cậu con trai vừa về nhà lên phòng ngủ.
Ngồi ở mép giường, hai vợ chồng thở hắt một hơi, cố gắng trấn tĩnh lại cảm xúc.
Tống Đức Nghĩa ân cần dặn dò: “Tiểu Xuyên, đạo diễn Lý rất có uy tín trong ngành, con cố gắng đừng làm mất lòng ông ấy.”
"????" Trong lòng Tống Nhất Xuyên đầy những dấu chấm hỏi.
“Ba, con còn chưa nói gì mà?”
Tống Đức Nghĩa cứng họng: “...”
Còn muốn nói gì nữa? Tiếp tục ngồi lại đó, thì ngay cả quần lót của đạo diễn Lý cũng dễ bị lột mất rồi!
Tần Thục Viện ngập ngừng lên tiếng, tự động bỏ qua những suy nghĩ nội tâm không đáng nói: “Thôi thôi, mẹ biết con làm trong giới giải trí chưa mấy thành công, nên đã giúp con nhận một chương trình thực tế, có khi lại tăng được chút lưu lượng.”
"Chương trình thực tế gì cơ?" Tống Nhất Xuyên ngơ ngác hỏi.
Thật ra cậu chẳng hứng thú với việc nổi tiếng lắm.
Mơ ước lớn nhất của cậu vẫn là trở thành một phóng viên giải trí, phát huy tối đa tinh thần săn tin bát quái của mình.
Cái chết đột ngột kiếp trước cũng chẳng hoàn toàn do tư bản gây ra, mà còn vì sự đam mê nghề nghiệp của bản thân. Để phục vụ công việc tốt hơn, cậu thậm chí còn luyện được một thân "kỹ năng đặc công" để sinh tồn.
"Chương trình này chắc hẳn con cũng từng nghe qua rồi, thời gian trước nó rất nổi tiếng, tên là gì nhỉ" Tần Thục Viện nghiêng đầu nghĩ ngợi, “À đúng rồi, gọi là <Hôn Nhân Quý Tộc>.”
Tống Nhất Xuyên vừa nghe đến tên, lập tức thu sự chú ý từ câu chuyện bát quái lại. Chưa kịp mở miệng nói gì, đã nghe mẹ mình tiếp tục: “Tiểu Thần cũng sẽ tham gia cùng con, vừa hay hai đứa có thể chăm sóc lẫn nhau.”
Cái người tên Lục Thần này chính là con trai của bảo mẫu nhà họ Tống, cũng là đối tượng yêu thích của cô em gái nhỏ phản nghịch. Quan trọng hơn, anh ta chính là nam chính trong quyển tiểu thuyết này.
Theo cốt truyện, tuy thân phận của Lục Thần không đủ tiêu chuẩn, nhưng nhờ vào sự đề cử nhiệt tình của vợ chồng nhà họ Tống, anh ta vẫn được phá lệ tham gia Hôn Nhân Quý Tộc – một chương trình thực tế về tình yêu siêu hot.
Với vẻ ngoài thanh tú, tính cách ôn hòa như ngọc, cộng thêm hào quang nam chính, ngay từ khi xuất hiện, Lục Thần đã nhanh chóng nhận được sự chú ý từ nhóm người thừa kế gia tộc tài phiệt.
Nói nôm na theo nguyên tác, anh ấy giống như một bát cháo trắng giữa bàn đầy sơn hào hải vị, vì sự giản dị mà trở nên đặc biệt.
Chính nhờ chương trình này, Lục Thần gặp được một nam chính khác, từ đó mở ra một hành trình mới cho cuộc đời mình. Anh ta không chỉ thành công vang dội trong giới giải trí, với tài nguyên đổ về nhiều không kể xiết, mà còn mở rộng bản đồ kinh doanh của mình, cùng người yêu bước lên bảng xếp hạng Forbes.
Rồi đến lúc cao trào cẩu huyết bắt đầu.
Lục Thần quyết định trả thù nhà họ Tống. Sau khi khiến tập đoàn Tống Thị phá sản, anh ta đứng trong biệt thự, cười lạnh: “Nhiều năm nằm gai nếm mật, tất cả chỉ để chờ ngày hôm nay.”
Hóa ra, cha mẹ nhà họ Tống chính là người đã hại chết cha ruột của anh.
Đọc đến đây, Tống Nhất Xuyên không kiềm được mà trợn tròn mắt, môi mím chặt, một lời cũng không thốt nên.
—— “Này, một cú vung tay là tôi có thể hạ gục tên ăn cháo đá bát này!”
Ngay khi Tần Thục Viện vừa bước ra khỏi phòng ngủ, bà đột nhiên khựng lại, suýt ngã vào lòng chồng mình.
Sau đó, bà ngẩng đầu, lo lắng hỏi: “Ông... ông có nghe thấy không?”
Tống Đức Nghĩa gật đầu nghiêm nghị: “Ừm, có lẽ phải dẫn Tiểu Xuyên đi khám tâm lý thôi.”
Cảm giác thiếu thốn tình cảm gia đình, đoán chừng đã khiến con trai trở nên hơi bạo lực.
---
Còn Lý Minh Thành, sau khi rời khỏi biệt thự Tống gia và ngồi vào xe, trong đầu ông vẫn văng vẳng tiếng suy nghĩ của cậu thanh niên kia:
—— "Để coi thử nguyên nhân bạo lực gia đình này là gì...Má ơi! Thì ra ngủ lại phòng nữ diễn viên bị paparazzi chụp trúng, sau đó còn cố tình thao túng dư luận bằng việc chi tiền bịt miệng?!
—— “Tự làm sai lại còn đánh vợ?! Cái này đúng là không ai sánh kịp!”
—— “Nhà mẹ vợ cũng thuộc hào môn danh giá mà chịu đựng được đến giờ, chẳng lẽ cả nhà là Ninja Rùa?!”
—— “Nếu con gái mình bị bắt nạt, mình sẽ phế ngay cái chân thứ ba của tên đó!”
Nghe toàn lời bình luận điên khùng gì đây?
Cười chết?
Muốn thiến chân thứ ba của ông?
Cho mười lá gan thì nhà cô ta cũng không dám.
Lý Minh Thành nhếch môi cười khinh nhưng lại nhanh chóng cứng đờ.
Khi vừa xuống xe, ông chợt nhận ra tình hình không ổn. Cách đó không xa là bố mẹ vợ ông, cùng vài vệ sĩ to lớn đứng đợi.
“Ba mẹ, sao hai người lại tới đây?” Lý Minh Thành hỏi với vẻ ngại ngùng.
Ba vợ lạnh lùng hỏi: “Con gái tôi đâu?”
“Con... con không biết, vừa về nhà đã không thấy. Hay để con gọi điện hỏi thử?”
“Mày còn dám ngụy biện?” Mẹ vợ giận dữ, đôi mắt đỏ hoe. “Nó ở bệnh viện nào? Nếu mày không nói rõ, đừng hòng yên thân!”
Thực tế, họ đã nghe phong phanh về chuyện bạo hành gia đình từ trước, nhưng con gái không hề kể lể gì, lại còn giấu diếm. Vì đã gả con đi, họ cũng không tiện can thiệp quá nhiều, nghĩ rằng vợ chồng xích mích đôi chút cũng là chuyện thường.
Nhưng không ngờ, mọi chuyện lại bị phơi bày tại nhà họ Tống trong một tình huống hoang đường thế này.
Ba mẹ vợ Lý Minh Thành tức giận tột cùng. Trong lòng nghĩ, nếu cứ để mặc như vậy, không chỉ khiến sức khỏe thể chất và tinh thần của con gái khó có thể phục hồi, mà còn có thể mang tiếng gia đình là Ninja rùa.
Là người đứng đầu gia tộc giàu có, họ tuyệt đối không thể chịu đựng được sự nhục nhã này. Đêm nay, họ nhất định phải hành động, phải để cho người đạo diễn quốc tế nổi tiếng kia thấy rõ, đừng tưởng rằng có thể làm loạn mà không gặp hậu quả.
Họ sẽ không nương tay, đến mức mẹ của ông ta cũng không nhận ra!
“Mày còn muốn nói gì nữa? Mày đúng là kiểu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà"
"Đánh đi! Đánh cho nó chừa! Đừng nương tay!” Cha vợ lạnh lùng ra lệnh.
Lý Minh Thành nhìn thấy cảnh tượng này, vội vàng ôm lấy đầu, “Đừng, đừng mà, nhà tôi có rất nhiều camera theo dõi, ngài đừng làm liều!”
"Hừ, camera cái gì, trong lòng mày chẳng lẽ không biết sao?" Mẹ vợ tức giận đến nỗi ngứa răng, “Nói thêm một câu nữa, tao sẽ biến mày thành thi thể không tên trôi trên sông đó!”
Câu còn chưa dứt, vệ sĩ đã xông lên.
Tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.
Ngày hôm sau, Lý Minh Thành bị thương nặng nằm viện, tin tức lập tức lên đầu đề.
---
Tống Nhất Xuyên vừa mới tỉnh ngủ, đang đi xuống lầu tìm đồ ăn, thì chợt nghe thấy một giọng nói ngọt ngào vang lên.
“Anh Lục Thần, anh thật sự muốn tham gia chương trình thực tế đó sao? Nghe nói những người tham gia toàn là đám ăn chơi trác táng, bọn họ nào tốt bằng em. Hay là anh trực tiếp kết hôn với em luôn đi...”
Tống Hiểu Nam nũng nịu làm duyên, giọng điệu mềm mại, ngọt ngào. Trong không gian tràn ngập hormone tình ái, nhưng bỗng dưng có một thau nước lạnh tạt thẳng vào, cắt ngang mạch cảm xúc:
—— “Đầu óc nghĩ thông chưa? Còn kết hôn? Người ta chỉ xem em như con chó liếm gót thôi!”
—— “Người đâu! Giết tên yêu đương não tàn này cho trẫm!”
Cơ thể Tống Hiểu Nam cứng đờ, động tác làm nũng khựng lại. Cô quay đầu định lớn tiếng mắng, nhưng chưa kịp mở miệng thì lại nghe một câu châm chọc không kẽ hở tiếp nối:
—— “Để mình xem xem, kẻ ăn cháo đá bát khiến Tống gia thảm hại như vậy rốt cuộc trông ra sao?”
Hại... hại nhà họ Tống?
Tống Hiểu Nam tái mặt, trong lòng cô bỗng dâng lên cảm giác hoảng hốt. Tay đang bám chặt lấy cánh tay Lục Thần cũng bất giác thả lỏng, thậm chí còn lùi lại một bước.
Không còn tiếng ồn ào làm nền, biểu cảm của Lục Thần bỗng trở nên kỳ lạ. Anh quay đầu lại, như nhận ra điều gì đó, rồi nhìn về phía chân cầu thang.
Trong phút chốc, ánh mắt hai người chạm nhau.
Tống Nhất Xuyên khóe môi khẽ nhếch lên, trên gương mặt thoáng hiện nét lạnh lùng:
—— “Thằng nhãi, định giở trò với em gái tôi à? Cậu còn non lắm!”